Chủ Nhật, 22 tháng 7, 2018

Chùm thơ "Tháng 6 và Em". (Hùng Nguyễn)

           CÚC THẢO.
Dường như rừng thở mùi con gái
Nhắc cỏ trùng dương xanh vội màu
Ta chợt mềm lòng bên cúc thảo
Cũng đành lương thiện nốt chiều nay... 



            HƯƠNG EM.
Em trút hết vào đêm hương linh cảm
Phố ta về huyền thoại tóc chen vai
Hứng sao đầy mùa vàng son vụng dại
E vướng chân người mai mốt Bắc Nam.




        CHIỀU PHỐ CŨ.
Một mình lang thang,
qua chiều màu váng mỡ
Phố vẫn xưa,
ta chợt mới,
bất ngờ...
Em bên kia sông,
hái mùa thu lá bói
Nguây nguẩy lắc đầu,
chua chát nắng...
bâng quơ. 



       MÔI HÉ TRONG TRĂNG.

Nửa vầng trăng nheo mắt
Đêm ngọt giữa môi người
Mai quay về đất khách
Khóc mấy cũng không vơi...

Đêm một tôi một em
Nửa vầng trăng e ấp
Hương tường vi xuống thấp
Trên môi người nhọ nhem...



       ĐÊM VÔ TẬN.
Trăng chưa lên?
À...
Không!
Trăng đã lặn
Ờ, thì...
Đêm vô tận mất rồi
Đêm chìm xuống giữa gừng cay muối mặn
Mắt môi người sóng sánh chén ly bôi
Đêm đọng lại giọt tình bất trắc
Tiễn người đi sông hờn tủi lở bồi...



       CHIỀU KHÔNG NHAU.
Buồn gì hơn bằng những chiều không nhau
Bên nớ bên ni trắc trở nửa địa cầu
Bến trăm năm chưa duyên mà bén nợ
Em ngơ ngác chiều dạ lý vội thơm mau... 



        ĐÊM CỔ TÍCH.
Đêm vườn cổ tích mây vân cẩu
Trăng khuyết trời nghiêng ngỡ như rằm
Tay người sáu mốt đầy mười sáu
Em cười năm mốt hóa mười lăm. 


     LÊN CHÙA CÙNG ANH.

Lên chùa mùa vắng gió 
Bước vô thường co ro
Chùa không chuông không mỏ
Tình buồn, càng buồn xo?

Ta đưa em lên chùa
Tìm câu kinh tiếng kệ
Mùa vô ngôn lá múa
Tim đậu cội bồ đề?

Chùa tháng Năm tịch trần
Nắng đầy con mắt Phật
Dìu em vào mật thất
Lưng người ngỡ phù vân? 

Lên chùa tìm Phật tích
Giải lời nguyền vô minh
Bên xác chim viên tịch
Ta nhìn em...
Lặng thinh.

       TIẾC.
Không còn thời phong kiến
Để ta về với nhau
Tình ngàn khơi mấy biển
Lấy gì hóa nương dâu?

                                   (HÙNG NGUYỄN & ...)



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét