LỜI CỦA ĐÊM.
Đêm không tỳ vết,
chợt lòng an nhiên như Phật đúc
Đâu khói hương trầm mà tình đã sắc không
Trên chấm phạt đền,
giấc mộng trăm năm dừng chân thất thủ:
"Ngộ nhỡ đêm nay em dính bầu,
anh có dám nhận con không?".
Đêm vụng về giăng lưới,
con nhện già đuối sức
Qua mấy mùa yêu đương,
tơ cũ vướng bùng nhùng
Rượu tri giao còn nguyên cả thẩu,
sao nỡ nói ra chi lời thất đức:
" Làm ơn thả em ra
để em còn lo đi kiếm chồng."
(HÙNG NGUYỄN)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét