BUỔI CHIỀU THU ĐÔNG.
Nắng nghiêng về phía miên trường
Mặc cho lá vỡ xuống vườn tịch liêu
Phương Nam tíu tít cười chiều
Chim di biển Bắc buồn, kiêu ngạo... buồn.
BÉ.
Ngủ đi, trăng vẫn còn đầy
Vẫn hương 16, vẫn ngày tinh khôi
Ban mai sương vẫn tràn môi
Bâng quơ xưa vẫn ta ngồi thơm... trăng.
LẬP ĐÔNG.
Mùa đông trắng bất thình lình
Mau về sôi động trên mình mẫy nhau
Chim trống rỉa sợi lông đầu
Hỏi bà chim mái:Thấy màu đông chưa?
ÁP THẤP VỀ.
Áo em nhiệt đới mấy tà
Đêm ta áp thấp mặc qua khỏi đầu
Cõi chung mưa nắng cạn sâu
Tình riêng mỗi giọt nhiệm mầu cũng khô.
MIẾNG VÀ TIẾNG.
Cái Miếng lặn lội đường xa
Cho con nửa kiếp lê la xứ người
Cái Tiếng giết chết cái Đời
Mai cha nằm xuống, lạy trời, ít hôi.
ƯỚC VỌNG CUỐI ĐỜI.
Cái hồn ra khói bay lên
Quyện vào mây trắng bồng bềnh nổi trôi
Cái xác còn dúm tro vôi
Gởi về lũ nhỏ mồ côi có thờ.
ĐÔNG BẮC VÀO ĐÔNG.
Bắc Mỹ mùa này âm nhiều độ
Nên cứ hớ ra lại ngoại tình
Em cười khói miệng thơm mùi phố
Lạnh quá làm sao ngủ một mình?
VUI BUỒN XỨ KHÁCH.
Bốn mùa một nỗi lưu vong
Buồn không kịp khóc, vui không kịp cười
Miếng cơm manh áo xứ người
Đớn đau mấy cũng không lời thở than.
KIỀU.
Mười lăm năm vận Thúy Kiều
Mười năm ta hạn Việt kiều bán thân
Xùng xình bãi rác hố phân
Chạy đâu cho thoát phong trần Tố Như?
TRI KỶ.
Em về bên bển mắc mưa
Áo vu qui mỏng nên chưa ra chào
Trùng trình cặp rượu hồng đào
Đợi nhau đến nguội làm sao chia buồn?
THIỀN ÂM.
Đêm sư mộng vãi,bàng hoàng
Khắp cùng da thịt nghe toàn mùi trăng
Hồi chuông đổ xuống vĩnh hằng
Cây bồ đề lộc vùng vằng lả buông.
MÙA YÊU ONLINE.
Này, hoa rượu Valentine
Có tình cho mấy online cũng buồn
Nồng nàn, em ảo, đất vuông
Vài ly chuếnh choáng, trời tròn, ta hư.
XỨ KHÁCH.
Mười năm vong bản sống mòn
Mười năm biệt xứ vẫn hoàn cu li
Đội ơn nhân nghĩa hoa kỳ
Cho ăn cho ở thua gì mẹ cha.
LỠ BƯỚC.
Trâu bò đi lạc nhớ chuồng
Ta đi đúng hướng lại buồn nhớ quê
Biết đường mà chẳng dám về
Một khi lỡ đóng trò hề... sĩ phu.
NỢ ĐỜI.
Lục bình mắc nợ dòng sông
Đời ta, em cõng mà không thấy đòi
Mắm ngon mắc nợ lũ giòi
Đôi ta lủng củng, nợ coi như... xù.
TRỪ TỊCH.
Long đong tháng Chạp nổi chìm
Con đò vô tịch đi tìm tháng Giêng
Mùa Xuân say một trường miên
Để dòng sông chảy cạn duyên đôi bờ.
VƯỜN...
Ong Bầu hút mật bông bầu
Về ngang dây bí gục đầu tiếc hương
Giá xưa đửng mắc mù sương
Bông xanh bông trắng tỏ tường nợ duyên.
NỬA CHỪNG XUÂN EM.
Xài chưa hết một đời chồng
Mà em đã giống cải ngồng giêng hai
Gió ngàn phương thổi đắng cay
Hoa vàng lả tả phấn bay vườn người.
HÔN.
Đè đầu hôn đại mỏ em
Như vừa Xin lỗi vừa kèm Cám ơn
Giá mà cái mỏ bớt... trơn
Lòng ta đâu trượt giữa cơn em cười.
TIỂU QUỲNH.
Nửa đêm bông búp dậy thì
Ta rưng rức uống từng ly giao thừa
Bốn mùa che nắng chắn mưa
Đến khi em nở ta xưa mất rồi!
TẠ LỖI CÙNG QUÊ.
Chim bay phủi mỏ bỏ rừng
Người đi phủi đít xem chừng bỏ quê
Gổ mục, đinh nuốt lời thề
Khi đi: chó cảnh, khi về: chó hoang.
NỤ CƯỜI ĐÔNG.
Buồn vui đâu bởi khẩu hình
Chiều nay cười khóc vô minh mất rồi
Cuộc Người còn mấy xa xôi
Tuyết rơi đàng đất, nắng trôi đàng trời.
TÌNH XA.
Non Bồng khuất bởi vườn mây
Em ngồi chải tóc che đầy một vai
Ta về dụ dỗ liêu trai
Tiếng vo ve sợ vành tai hững hờ.
NHỚ QUÊ.
Tựa lưng Bắc Đại Tây Dương
Bồn chồn quê mẹ đèn đường sáng chưa?
Làm sao về trước trận mưa
Chợ đêm chửa nhóm, chợ trưa tan rồi...
ĐỜI MÒN.
Mấy thằng tráng sĩ ngày xưa
Bây giờ "đá cá, lăn dưa" xứ người
Chào nhau, tỉa tót nụ cười
Đố cha thiên hạ biết đời đã... thiu.
BẾN CŨ.
"Ngựa quen đường cũ" ta về
Ngó quanh ngó quất ê hề đỏ xanh
Đi tìm chén rượu Doanh Doanh
Ơ hơ... quán cỏ hóa thanh lâu rồi.
SOI GƯƠNG.
Ta: Trăm năm kiếp ngựa thồ
Mới nghe hai tiếng Giang Hồ đã run
Một thân chí nhụt tài cùn
Bốn bề lấm đất dế giun, cười ruồi...
GHEN.
Xé toang mưa gió đen ngòm
Ta lao về phía áo cơm tối mò
Mặc cho bên ấy reo hò
Đèn hoa đỏ rực tiếng no nê cười...
THÁNG CHẠP.
Thê lương tháng Chạp sớm chiều
Nghe như cố thổ ít nhiều phôi pha
Làm sao nuôi nổi tình xa
Nắng mưa có trận, bông hoa có thì...
RƯỢU VÀ HOA.
Dốc ly, ực! Một tiếng khà
Câu thơ nở nhụy khai hoa chào bàn
Rượu trong thơ vốn sỗ sàng
Nghe thơ trong rượu dịu dàng, đâm ngoan.
MÔI CONG XUỐNG PHỐ.
Cong môi nhốt nụ cười suông
Tiếng răng nghiến vỡ nỗi buồn gãy hai
Em đi xuống phố mốt mai
Ơ hơ! Quanh quẩn dấu hài hôm qua.
THÁNG MƯỜI.
Tháng Mười mặc váy làm chi
Coi chừng đau bụng mỗi khi gió lồng
Tháng Mười se lạnh hơi đông
Thăm chừng mấy nẫu muốn chồng lại chưa?
HAI MIỀN TRĂNG.
Vầng trăng từ độ gãy đôi
Chia Nam sẻ Bắc mồ côi nhau rồi
Nửa em lóng lánh vàng trôi
Có thương nhợt nhạt nửa tôi xứ người.
SẮC ĐÔNG.
Sương mù bốn phía trùng vây
Sấp trời ngửa đất mỏng dày lập đông
Lặng thầm tìm Sắc giữa Không
Giọt sương bé dại thấm mông mênh buồn.
(HÙNG NGUYỄN)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét