Chiều chiều chim hót cầm chừng
Để dành hơi sức hót mừng ban mai
Sáng mai chim gặp liêu trai
Vừa hót vừa khóc, tiếc hoài ngàn năm.
TRẺ CON.
Thương em cái bụng đàn bà
Cái dạ con nít thiệt thà vô tư
Cứ ai đầu trọc là sư
Cứ ai ngoan đạo là người chính chuyên.
Ở PHỐ.
Em từ cõi phố trên cao
Em tuột xuống dốc em vào phố tôi
Phố chiều bụi bặm mồ hôi
Cả hai hóa bướm cặp đôi say... mùa.
EM...
Em về đêm xuống lụa là
Bóng trăng run rẩy trong tà áo bông
Tiếng đờn tiếng địch viễn vông
Mà tơ vương ấy treo bồng bềnh nhau.
GÁI SÔNG BA.
Sông Ba bẻ ngoặc chạm chiều
Ướt lưng quần gái thủy triều bông lơn
Em che nhan sắc dỗi hờn
Nước chảy đời nước cấm lờn mặt nhau.
RỐI.
Tường vi nở rối gầm trời
Tiếng ai cười vỡ một thời tri âm
Hình như mãn nguyệt trăm năm
Chỉ vầng trăng khuất biết thầm lặng đau.
MẶT TRỜI CỐ THỔ.
Sáng lên tháp, hóng tà huy
Chờ nghe nhạn cũ rũ đi vô thường
Chiều về biển, đợi tà dương
Rót say vào sóng vỗ bươn chải đời.
NỢ.
Qua sông mắc nợ chân cầu
Nụ hôn mắc nợ đêm lầu vạn hoa
Từ quy mắc nợ quan hà
Viễn hành mắc nợ sân ga hồi còi.
ĐÊM HỜI.
Trăng Hời chênh chếch tháp xưa
Dáng Chiêm nương đổ vàng mùa ly hương
Một bầy dắt díu ngàn phương
Thân tàn ma dại, Chế vương đâu, trời?
XÁC RỖNG.
Coi như bán rẻ linh hồn
Mười năm mua cuộc sinh tồn cũng xong
Ta còn cái xác rỗng không
Mai về bản quán nằm rong rêu đời.
CHIM DI.
Mùa xuân đủ tháng đủ ngày
Từng bầy chim hót trên dây điện đường
Có qua một đận tha phương
Mới hay thơm thúi cũng hương quê nhà.
TÌNH GIAN LÝ NGAY.
Thương người chẳng dám ho he
Tức như con muổi vo ve ngoài mùng
Lẳng lơ gì một cái hun
Mà em cứ bắt tiệt trùng đời nhau.
TIẾNG ĐỜN KHUYA.
Chèo queo em ngủ một mình
Ướt khô mặc kệ, đứa tình đứa tang
Đờn bầu oán nhịp song lang
Nửa đêm xé ruột, đau càng thêm đau.
THA HƯƠNG.
Chim di còn biết ngõ về
Người đi ngoảnh lại bốn bề ma phương
Thương hồ quen thói bất lương
Mua da thịt thiếp, bán xương máu hầu.
GÓC SƠN KHÊ.
Dặt dìu hương mật sơn khê
Hồn ong phách bướm rủ về tầm xuân
Hoa rơi đấy vực vô trần
Từ ngôn gượng gạo cầm chân nhau rồi!
(HÙNG NGUYỄN)