Chủ Nhật, 24 tháng 5, 2020

VỀ QUÊ UỐNG RƯỢU DỐI GIÀ... (Thơ Hùng Nguyễn)


       VỀ QUÊ UỐNG RƯỢU DỐI GIÀ...

(Nếu Đồng Chí đúng là đồng chí
Thì tao sẽ gọi tụi mày bằng "Đồng chí" cho sang
Chớ mắc mớ gì cứ réo "Chiến hữu" làm chi
Để lũ trẻ nó nói: Mấy ông già còn tơ tưởng giấc mơ xưa phản động.)

Ê này, mấy ông bạn đồng thời đồng thế
Biết bao giờ thu vén xong đời để rủ kéo về quê
Lửa, thôi đã tắt bên kia trời chiến quốc
Lòng tha hương ngàn dặm lâu rồi thiu ối thiu ê...

Về xứ rồi, kéo nhau đi uống rượu
Tiền Mỹ bây giờ mua đứt cả Lưu Linh
Quán cóc tha hồ nghênh ngang chân cầu cũ
Đâu phải lâu lâu mó lại túi quần rà soát nắm nhục vinh...

Rượu cuối đời uống say tùy sức
Chuyện khóc cười ai dám bảo: Rượu vào lời ra
Lũ chúng mình, những thằng thanh tân buồn thúi cứt
Say mủ ghẻ bạn tù hơn say mùi tóc người yêu...

Thiên hạ mang mang hễ say thì nói dóc
Uống ít ly bia, viết ít câu thơ mà thành hảo hán, anh hùng
Đâu hay lũ mình cứ hễ say là bật khóc
Tiếc đời nhau, chết ngắc thuở sang Tần...

Về không bây, lũ Việt kiều kín miệng?
Passport đứa nào nhập cảnh cũng kẹp theo tấm visa
Lỡ có say, ngữa lòng ra nói thiệt
Thì cùng lắm cũng còn đường dẫn độ trả ta về lại xứ người ta....

Không biết ngày xưa rượu tống Đơn Hùng Tín
Có giọt nước mắt nào làm mặn chén tử sinh?
Hay trong chén tiễn Quan Công về Tây Thục
Có nụ cười nào Mạnh Đức tiếc kiêu binh?

Xứ mình nghèo lấy chi ra danh tửu
Cũng đành thôi rượu gạo ngâm bìm bịp, tắc kè
Miễn được say ngon lành như thời gọi nhau chiến hữu
Nói tục đã đời, ói mửa thúi sơn khê...

Buổi chiều ngồi uống cầu Vạn Kiếp
Chạng vạng say về cầu Hùng Vương
Bàn ghế vỉa hè trắng xanh vàng tím
Bản mặt bạn bè hào nhoáng đỏ hơn chén ớt tương...

Nâng ly lên, những con ngựa già viễn xứ
Uống một lần cho quên sạch kiếp kéo thồ
Nghe thương thương thằng bạn quê mượn rượu gò bài thơ thứ dữ:
Ta, con ngựa hoang từng khuấy đảo cả giang hồ...

Mai xúm về quê nghe bây, kiếm ly rượu cuối đời để uống
Để một lần say tới hết nhớ hết thương
Đời tụi mình còn chó gì mà tiếc uổng
Nắng nhuộm hoa rồi, mấy ai còn nhớ đất trời có một thuở mù sương...

Mai về uống rượu quê say khướt
Ngó vú người xưa thấy non sông
Trăm năm chưa trọn, ba dày bảy mỏng
Rót nốt nửa chén cuối cùng xiên xẹo bái... Cố hương.
 

                           (HÙNG NGUYỄN)
*2:15AM, 5/24/2020-West Newton, Massachusetts.


 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét