CHƯA CHI ĐÃ HẾT ĐỜI.
Lần về đi kiếm ngôi mộ gió
Lo sợ mai rồi mãn cuộc chơi
Sợ ông bà mắng: Quân phủi mỏ!
Sợ rũi "chưa chi đã hết đời".
Lần về gặp bạn thời con nít
Cười nhau tóc bạc, hỏi chuyện xưa
Giai nhân xứ sở còn nhiều ít?
Liệu bước giang hồ thấm mỏi chưa?
Lần về thị xã, giờ thành phố?
Đi tìm xóm cũ mấy lạc trôi
May hồn con sáo quanh cổ độ
Cất tiếng gọi khan " kỷ nhân hồi".
Lần về ghé quán Ma thiên lãnh
Chủ mẹ qua đời, còn chủ con
Cũng đôi mắt cũ cười sóng sánh
Chén rượu bắt mồi cặp môi ngon.
Lần về nhang khói ra nghĩa địa
Bạn nghèo bia mộ đẩu đâu đâu
Tế nhau nham nhở lời cà khịa
Rượu được mấy vò, thơ mấy câu?
Lần về lên núi ngồi thở dốc
Thăm chừng loài Nhạn có hoài hương?
Rêu đã bao mùa phong ẩm mốc
Đâu mộng ngọ môn trỗi bên đường?
Lần về thăm lại hủ xương cha
Bụi phủ nhện giăng, chết điếng lòng
Tướng khanh rồi cũng không mồ mả
Hiếu tử? Kiếp này trót lưu vong.
Lần về xuống biển hỏi han sóng
Có nhớ từng chơi bao Dã tràng?
Lấm lem phận cát nhòa trắng bọt
Thành quách đổ nhào, bóng trăng tan.
Lần về kiếm Nẫu ôm gỡ vốn
Cái miệng, trời ơi! Ngọt vô cùng
Tường vi trùng điệp sao làm hỗn
Mai lại xa rồi tiếc thủy chung.
Lần về ra ruộng thăm đồng trống
Khói cứt bò khô đã quên mùi
Mười năm da thịt thơm tổ quốc
Còn lại hương chiều gió cháy thui.
Lần về trở lại ngôi trường cũ
Thơm đến nao nao áo học trò
Em qua ngà trắng bông đu đủ
Hoàng Diệu có người đứng buồn so.
Lần về lặng lẽ thăm quê mẹ
Phía ngoại còn ai giữ từ đường?
Nhang khói bây giờ tay gái trẻ
Cha vào thiên cổ, chú tha phương.
Lần về ngủ gật bên vai cháu
Mộng thấy chiều vàng mây trắng bay
Có con chiền chiện tìm nhánh đậu
Tiếng hót trong ngần, tỉnh mà say.
Lần về qua lại sông ly biệt
Ngậm ngùi thương lấy bóng Từ quy
Gọi nhau mấy núi hồn thao thiết
Viễn vọng đôi bờ ai ở, đi?
Lần về cởi áo tìm sức vóc
Giật mình, còn lại mấy lăm hơi
Cởi lòng ra đếm, rồi bật khóc
Mẹ kiếp, "chưa chi đã hết đời"!
(HÙNG NGUYỄN)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét