ĐÊM RƠI MẶT NẠ.
Chúng mình lột mặt nạ nhau
Để nhìn tường tận đằng sau hậu trường
Ờ thì... môi đỏ má hường
Không trăm năm cũng lưu trường mộng di.
Nhìn nhau tiếc buổi xuân thì
Đào thương kép độc mấy tri ngộ hờ
Chừ đêm hạ mã cuốn cờ
Ta rơi mặt nạ, bất ngờ... muốn nhau.
_____________
ĐỨNG TRƯỚC MÙA THIÊN DI.
Ra vườn, chim nhỏ bỏ vườn
Thọ ơn hạt nắng phương Nam rộng lòng
Mùa này ta chết theo đông
Trăm mưa ngàn tuyết Bắc phong trùng trùng.
Ta đứng trông phía vô cùng
Thương mình di trú mịt mùng thổ cư
Chim Quy còn mộng chim Từ
Ta đi một bước thành người lưu vong.
_________
VỀ ĐÊM HỌ BỒ.
Về thôi, đêm ập xuống rồi
Bóng trăng nguyệt tận ngủ đồi ly tao
Tưởng rằng mắt ấy hóa sao
Sao sao ấy cũng tắt vào nẽo ta.
Về thôi, ủ nốt đêm này
Bóng ta chập chững cõi đày ải nhau
Ví dầu thương tích vẫn đau
Ví dầu vết sẹo níu nhàu thịt da.
Về thôi, đêm nhọc mù lòa
Lần theo tiếng vạc òa òa kêu sương
Đèn khuya chi đỏ bất tường
Đôi ta chi khổ dặm trường bất tri.
Về thôi, về kín đêm hồ
Tóc tơ mỏng mảnh mộng Bồ liêu trai
Cầm lòng thưa với ban mai
Đêm qua tiếng quạ thôi dài hơi kêu...
(HÙNG NGUYỄN)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét