Thứ Bảy, 27 tháng 11, 2021

ĐÔI KHI LÒNG THẤY MỘT MÌNH. (Thơ Hùng Nguyễn)

          ĐÔI KHI LÒNG THẤY MỘT MÌNH.

Một mình trong đêm, một mình
Nằm nghe mưa cũ gọi tình mùa quen
Người xưa không trống không kèn
Đi là đi mãi, theo đèn quên trăng.

Một mình trong mưa, một mình
Đứng nghe ấm lạnh từng trinh nguyên chiều
Giọt thương đầy ứ hoang liêu
Thì đây giọt nhớ quạnh hiu xuống người.

Một mình trong ly, một mình
Ngậm nghe mỗi ngụm trùng trình vuột nhau
Đã chìm tận đáy thương đau
Thì say cho mấy cũng châu hợp buồn.

Một mình trong xó, một mình
Ngồi nghe cổ tích bất bình cố nhân
Bên kia ngọn gió hồng trần
Bên này sấp ngửa góc phần mộ riêng.

Một mình trong chợ, một mình
Hóng nghe kẻ chợ bán tình mua duyên
Đôi ta trắc trở đôi miền
May ra còn buổi chợ phiên nhóm chiều.

                 (HÙNG NGUYỄN)
                           *8/11/2021


 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét