CHUYỆN NHỎ.
Qua qua sông rước bậu dìa
Ướt mem ướt mỉnh, ơ kìa... thương nhau
Đò đâu? Sông đã bắc cầu
Hết hăm mốt nhịp bạc đầu răng long.
Thương qua, bậu đứng trong lồng
Hót lời sáo sậu nhớ đồng lúa xa
Ngó ra phố chợ, hít hà
Tìm hương lúa mới, khóc òa bên song.
Qua thương bậu, để trong lòng
Bốn mùa gạo trắng nước trong gọi là
Nơi đâu cũng thấy quê nhà
Trách chi cái bữa qua qua rước dìa.
Qua quen đi sớm về khuya
Câu thơ chén rượu tình chia năm mười
Bậu quen đổi khóc ra cười
Trăm năm gá nghĩa một đời qua mang.
Thì thôi sướng khổ đôi đàng
Cũng xong một kiếp đá vàng bậu qua.
(HÙNG NGUYỄN)
Thứ Ba, 14 tháng 12, 2021
CHUYỆN NHỎ. (Lục bát Hùng Nguyễn)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét