THẮC MẮC VÔ DUYÊN.
Đôi khi rắn mắt hỏi em:
Cặp môi xưa ấy còn thèm hôn không?
Em cười ỏn ẻn rằng "Không,
Người xưa giờ đã thành chồng người nay!".
Đôi khi rắn mắt hỏi mưa:
Còn bao mây tiểu cho vừa đầy sông?
Mưa cười bong bóng bập bồng:
"Biển xưa vẫn sóng nên lòng vẫn vơi".
Đôi khi rắn mắt hỏi trời:
Lạnh còn mấy bữa đặng người buông nhau?
Tuyết cười lả tả "Còn lâu,
Cứ ôm như thế, bạc đầu nắng lên".
Đôi khi rắn mắt hỏi mình:
Liệu chim còn ghé vườn tình nổi không?
Ta cười gãi mớ tóc bồng:
"Cứ xem thử kiểu đóa hồng nở sao!".
(HÙNG NGUYỄN)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét