ĐÃ HAI BỀ MƯA NẮNG.
Cũng đành gạt nốt lệ khô
Để lại màu nắng bên hồ ly tâm
Chào nhau như cạn trăm năm
Loài chim di trú lặng thầm bay đi
Đường quê chớm khuất kinh kỳ
Người thương hun hút xuân thì lỡ duyên
Bên này mưa trót hạ huyền
Ướt vầng trăng đó, lạnh điền thổ đây
Hắt hiu viễn phố chân mây
Người đầu non khóc xuống đầy cố hương
Một đi nhớ nhớ thương thương
Không về liệu có ai tương tư về?
Thì thôi, mưa nắng đôi bề
Nhớ nhau cũng đặng hướng về đại dương
Thôi thì mộng mị tha phương
Xin đêm hồ điệp tía hường liêu trai.
(HÙNG NGUYỄN)
*Viết 17/9/2022
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét