DẪU CHO "CẦU VÁN LONG ĐINH".
Bậu ngồi yên đó nghe chưa
Đợi qua đụt nốt cơn mưa rồi về
Một lời qua hứa qua thề
"Đinh long cầu ván, cầu tre gập ghềnh"
Dẫu qua trôi nổi lục bình
Chỉ cần bậu cứ hữu tình như trăng
Cứ tròn cứ khuyết lăn tăn
Miễn sao cứ tỏ đêm rằm cho qua.
Có đi đừng có đi xa
Qua réo không được buồn ba bốn tuần
Có đi thì đi gần gần
Thi gan tới mấy cũng cần có nhau
Bậu à, tình ấy thâm sâu
Như vết sẹo ấy (dễ dầu gì phai)
Đời ai dâu bể mặc ai
Qua xin cùng bậu thương dài thương dai.
Bậu đi đâu vậy đi hoài
Qua nhìn theo bậu đông đoài xót xa
Bướm ong còn tiếc bông hoa
Trời mưa rã nhụy, phong ba còn gì
"Con vô trường học con thi
Trường đời sao để mẹ thi cả đời?"
Qua thương bậu, nói cạn lời
Bậu thương qua với, đừng cười qua truông.
Bậu cười chi nụ cười buồn
Để qua chột dạ sợ chuồn chuồn bay
Chuồn chuồn tháng Bảy heo may
Qua lo trận bão làm xây xước mình
Xứ người, qua cứ trùng trình
Nợ quê cả gánh, nhục vinh cả đời
Ngồi lê đất khách ngậm ngùi
Muốn về với bậu sợ lời mỉa mai.
Mai về nhé bậu, vàng phai
Trăm năm còn mấy tháng ngày cho nhau
Tóc xanh tặng hết tình đầu
Ta xin tóc bạc tình sau mút mùa
Qua về như mắc phải bùa
Nghe hương sắc bậu yaourt mặn mòi
Bậu về nhé bậu mà coi
Thiên thu đâu để lẻ loi đứa nào.
(HÙNG NGUYỄN)