Thứ Tư, 30 tháng 11, 2022

VỀ QUÊ.(Lục bát Hùng Nguyễn)

           VỀ QUÊ.

Về quê, cứ muốn về quê
Miếng ăn xứ khách đã ê chề rồi
Thương mình như cụm mây trôi
Bạ đâu đậu đấy đất trời lan man.

Về quê uống rượu mất vui
Bạn bè thứ thiệt qua đời hết trơn
Giờ còn đôi gã cô đơn
Thất thời giở giọng căm hờn núi sông.

Về quê người cũ không nhìn
Lời trăm năm đã vô tình gió bay
Bàn tay chối bỏ bàn tay
Nụ cười làm phước em bày biện chi.

Về quê nhang khói nhạt nhòa
Xem ra mồ mả ông bà hết thiêng
Cỏ may vít lối tiền hiền
Đôi chân tứ xứ đau miền cố hương.

Về quê phố lạ đường xa
Gái quen đất thuộc sao gà gáy trưa
Tiếng con cựu chó sủa bừa
Cố nhân ngơ ngác sao lừa gạt nhau.

Về quê soi lại mặt mình
Sợi râu cọng tóc in hình bạc theo
Mươi năm viễn khách đèo heo
Nước non vạn dặm trôi vèo thanh xuân.

Về quê nhặt lại bóng mình
Ô hay, rách mướp nỗi vinh nhục đời
Thôi thì cưỡi gió lên trời
Boing trở lại xứ người chôn thân.
 

                        (HÙNG NGUYỄN)





 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét