ĐI ĐI VỀ VỀ.
Em đi cho đã rồi về
Mùa đông vừa xuống bộn bề chôn ta
Buồn vui trả lại hôm qua
Coi như một giấc ta bà chiêm bao.
Ta về cho đã rồi đi
Ngực em chín rục, xuân thì ngẩn ngơ
Bỏ lồng con sáo thất thơ
Tiếng trăm năm gọi mấy bờ tăm hơi.
Xa nhau cho đã rồi đau
Thương hai con mắt đỏ màu tủi thân
Làm sao trở mặt duyên phần
Mai kia mốt nọ vốn cần lấy nhau.
Hờn nhau cho đã rồi thôi
Quay lưng cho kịp từng môi căng đầy
Hình như mỗi khép vòng tay
Là thiên thu chợt trùng vây đôi mình.
(HÙNG NGUYỄN)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét