BỐN MÙA TÓC GIÓ LẦU HOA.
Dẫu mà sợi tóc chẻ đôi
Bậu ơi cứ thế, cứ bồi hồi qua
Thương nhau cái nghĩa hải hà
Sông bao nhiêu nhánh cũng hòa biển xanh.
Dẫu mà sợi tóc chẻ ba
Bậu ơi cứ giữ, trói qua hết đời
Xưa hun trán bậu lý lơi
Mà cái mùi tóc cứ chơi vơi hoài.
Dẫu mà sợi tóc chẻ tư
Bậu ơi cứ chải từ từ rồi suông
Qua đi cho hết đời buồn
Xin về nằm chết gối cuồn tóc thơm.
Dẫu mà tóc xõa ngứa vai
Bậu ơi chịu khó búi hai quả đào
Cũng là cái nợ tri giao
Trăm năm không trọn biết sao tạ tình.
Dẫu mà tóc ấy cằn xơ
Bậu ơi cũng ấm bến bờ riêng qua
Dẫu mà duyên phận ngùi xa
Một đêm tóc gió lầu hoa... bốn mùa.
(HÙNG NGUYỄN)