CỌT KẸT... CỌT KẸT, CỬA MỞ.
Cọt kẹt... Cọt kẹt
Sững sờ
Cổng thiên đường ấy khép hờ thế thôi
Ai người táo chín trên môi
Một lần nhục thể kín đôi tay khờ.
Cọt kẹt... Cọt kẹt
Thẩn thờ
Áo xiêm rơi vãi giấc mơ địa đàng
Mở toang,
trăng xuống khẽ khàng
Cười Eva lỡ nhuộm vàng Adong.
Cọt kẹt... Cọt kẹt
Then long
Trái tim người cũ có chòng chành đâu
Người nay hé cánh cửa sầu
Đón chân hạnh ngộ thượng lầu tri âm.
Cọt kẹt... Cọt kẹt
Rồi câm
Nghe thinh lặng xuống giữa tầm hoan xuân
Ngàn sau thương lấy thanh tân
Tổ tông nên tội,
đòn trần gian ta.
(HÙNG NGUYỄN)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét