ĐI NHƯ VỀ, VỀ NHƯ ĐI.
Ta đi như sóng, ta về như bọt
Biển tự ngàn xưa vẫn đón đưa người
Có tiễn có chào cũng lời chuốt ngót
Những mất những còn rã rượi hụt hơi.
Ta đi như trộm, ta về như khách
Mồ mả cha ông để gió thổi mòn
Bao đời cỏ úa nhang tàn khói lạnh
Theo đời ta trơ tráo phận cháu con.
Ta đi như chó, ta về như chuột
Lơ láo nhìn quanh đâu cũng ơ hờ
Áo gấm về làng, gió làng buôn buốt
Còn gì buồn hơn lang sói sa cơ.
Ta đi như say, ta về như ngủ
Một hồn hoang chưa sạch nợ trăm năm
Những vết sông hồ một đời mưng mủ
Chờ thiên thu trút phứt lớp dâu tằm.
(Hùng Nguyễn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét