Posted on 17.09.2012 by nguyentrongtao
THƠ LỤC BÁT CỦA HÙNG BOSTON
NTT: Tình cờ vào trang blog của hungboston, gặp một cơn túy lúy thơ ba bốn trăm bài. Bài nào cũng say, bài nào cũng ngộ, bài nào cũng khí cốt giang hồ. Thất ngôn và lục bát cứ dào dạt tuôn chảy buồn thương và cô độc. Thơ có nhiều ý tứ lạ: “Rằm đem câu lục cúng chùa/ Thất kinh, câu bát mất mùa lương tri”; “Mười ngàn một nụ hôn chay/ Thịt da con gái cứ ngày rẻ đi”… Dưới các bài thơ chỉ ký một chữ Hùng. Đọc “tự giới thiệu” thấy ghi: “Hùng Nguyễn, VẠN LÝ ĐỘC HÀNH -Nếu không Yêu Người Yêu Đời thì Ta biết làm gì khi Ở Không? -Nếu không Vắt Lòng ra viết thì Ta biết làm gì khi Trái Tim Sinh Giặc?”. Đọc thơ, đoán anh là Việt kiều ở Mỹ. Xin giới thiệu cùng bạn một số bài lục bát 4 dòng của Hùng có tiêu đề chung là LANG BẠT KÝ SỰ, viết trong dịp về thăm quê nhà.
Qua đền Biện chứng tìm vàng
Nghe Socrate cười khan một mình
Thương thằng bỏ xứ điêu linh
Theo Jean Paul Sartre hiện sinh làm gì ?
ROMANCE ƠI !
Em rơi classic đêm
Ngập ngừng tôi vấp bên thềm Romane
Guitar nắn phím rối nhằng
Sợi thương sợi nhớ cố nâng bước người…
BÊN BIỂN NHỚ VỢ… NGƯỜI.
Biển buồn nhớ vợ… người ta
Tiếc ngàn hải lý bơi qua bán cầu
Nhậu chiều uống chậm say mau
Thương con cá lội chảo dầu réo sôi.
THĂM BẠN HƯU TRÍ, VÀO MẠNG.
Mắng con người mẫu ở truồng
Thương đôi vú mướp trong buồng đong đưa
Ngày xưa, ừ nhỉ, ngày xưa
Áo quan mặc chật vú chưa biết buồn.
LÊN THÁP BÀ PONAGA.
Tháp khô sạch bóng ăn mày
Thiên y phành phạch ngủ ngày thông thênh
Dại gì để lại tuổi tên
Một khi lêu lổng lại quên…thờ Bà.
MỤ KHÙNG ĐUÔI CHỢ.
Mụ Khùng giấu bụng chửa hoang
Rún ra làm chứng giải oan trăng vàng
Gông đầu được gã từ quan
Mừng như hoa hậu đăng quang… nụ cười.
VIẾNG THANH LƯƠNG TỰ
Liên đài một đóa kiêu sa
Mắt lim dim mộng la đà từ tâm
Xin đừng bẹo má Quan Âm
Kẻo bình cam lộ rưới nhầm thiện căn.
PHỐ TUY HÒA.
Phố nghèo, hà tiện cơn mưa
Nhễu dăm ba hột như chừa sang năm
Anh co, hà tiện chỗ nằm
Mưa không ướt tới, em nằm bên không ?
LÊN CHÙA BẢO TỊNH THĂM CHA.
Về chùa thăm hũ xương cha
Lắc khua lục khục như cha đang cười
Mừng con sống sót xứ người
Chút bơ chút sữa bụi đời tênh tênh.
ĐÁM GIỖ BÊN CÔ CÔNG NHÂN VỆ SINH.
Thúy Kiều là rác loại sang
Em đi hốt rác xóm làng bĩu môi
Rác Kiều ai dám chê hôi
Sao em nhặt rác lại ngồi mâm riêng ?
NGẬP NGỪNG EM.
Ngập ngừng sông chảy Đông Nam
Một trăm rìu rác cũng làm biếng trôi
Ngập ngừng em trở lại tôi
Cả ngàn ấm ức cũng lôi thôi về.
VIẾNG KIM CANG TỰ.
Đò tham chở mất tiếng chuông
Sang ngang tiếng mõ đâm buồn ngẩn ngơ
Níu tay la hán đòi thơ
Thơ khua lốc cốc có chờ nỗi chuông ?
NỖI BUỒN THẬP GIÁ.
Giăng tay che lấy cuộc người
Vòng gai nhuốm máu Cha cười con không ?
Ví đầu Thập giá uốn cong
Con khom lưng nếm ba vòng người yêu.
NHÀ KIỀU TRÊN ĐƯỜNG NGUYỄN DU.
Xách xe đi kiếm Thúy Kiều
Lầu xanh đèn đỏ treo chiều rồi sao ?
Người xưa giày xéo má đào
Người nay cũng ác khác nào Tố Như.
TRÁI LỤC BÁT.
Trèo lên Lục Bát hái thơ
Đem về dú ép, sững sờ… thơ chua
Rằm đem câu lục cúng chùa
Thất kinh, câu bát mất mùa lương tri.
TÚNG.
Túng tiền… mấy gã một chai
Say chưa tới bến, rượu ngoài kẽ răng
Túng tình… chia nhỏ vầng trăng
Một con Chức Nữ mấy thằng Ngưu Lang.
ÔI, MARIA.
Thế gian đâu thiếu sinh linh
Chưa từng ân ái thụ tinh nỗi gì ?
Chim chưa hót nắng xuân thì
Màng trinh chưa bục mắc gì chịu ơn.
TẾ CÔ HỒN SỐNG.
Nhang tàn, rượu cúng… xin mời
Lũ cô hồn sống bên trời tha phương
Uống đi, từng hớp ly hương
Cay sè con mắt xót phường vong ân.
XÚM XEM ẢNH HOA HẬU MPT.
Em quỳ áo nắng che thân
Mắt anh thô bỉ thấy trần truồng em
Lệnh vua: Quan lại kiêng khem
Chừ đi chân đất chết thèm đào lê.
VỀ THĂM DÒNG DOMINICO.
Phúc âm con gởi lại trời
Lạc bầy chối Chúa nửa đời chiên hoang
Sông xuôi buồm lỡ căng ngang
Thôi về ngụp lặn thiên đàng Tình nhân.
BOING 777.
Boing cưỡi gió lên trời
Chở theo gã Việt nửa người nửa ma
Cười gằn…đời đã chán ta
Dưới ba tấc đất Mỹ xa hơn Trời.
CÁNH CÒ BOSTON
(Tặng mẹ-Maria Nguyen)
Mẹ tôi đành phải thân cò
Nửa đêm bến lạ lò dò kiếm ăn
Chưa no đã vội xỉa răng
Miếng ngon xứ Mỹ để dành cho tôi.
SONG KIỀU ĐỐI ẨM.
Việt kiều khóc với Thúy Kiều
Chúng mình chung cảnh đò chiều sang ngang
Nàng… đĩ thỏa, ta…điếm đàng
Tay chèo bải hoải xóm làng ngó lơ.
TRĂNG PHAN THIẾT.
Lên tàu ôm chặt vầng trăng
Qua ngang xứ mắm vùng vằng trăng than:
Ngàn năm thơm một bóng vàng
Em chưa giở háng sao chàng ngẩn ngơ ?
THƯ GIÃN QUÁN.
Mười ngàn một nụ hôn chay
Thịt da con gái cứ ngày rẻ đi
Xứ người…nước mắt cu li
Về quê…khanh khách uy nghi …vua cười.
LẮC ĐÒ.
Hạ nguồn mái đẩy lắc đò
Sênh xao phách lạc nhịp hò sông Hương
Cạp quần vướng vú đào nương
Thơm môi Cẩm Lệ vô thường rứa răng ?
VIẾNG BỮU LÂM TỰ.
Lên chùa, đói bụng, tìm xôi
Ni cô mắc tắm, Phật ngồi nín thinh
Tức mình… sang sảng thơ tình
Ni cô đỏ mắt tiếc mình mất trinh.
GÀ TƠ.
Bây giờ đủ cánh đủ lông
Ngực non đúng lứa cải ngồng giêng hai
Thôi đành bày cuộc liêu trai
Trả công chờ lớn tháng dài năm xa.
NGÓ ĂN MÀY-THƯƠNG ĂN XIN.
Ăn mày bản xứ chưn không
Ăn xin xứ Mỹ giày lồng vớ hoa
Ăn mày… đổ vấy… Nghiệp nhà!?!?
Ăn xin… Vận nước!?!? Nhục ba bốn đời.
PHỐ TÂY ĐỀ THÁM-QUẬN 1.
Phố Tây…ta Việt chơi…Tây
Hôn bụng con gái giữa ngày nắng chang
Đầu bạc nũng nịu đầu vàng
Oan hồn Đề Thám đầu hàng…Việt gian.
TRĂNG GHỀNH RÁNG.
Sẵn về Ghềnh Ráng liên hoan
Hỏi Hàn thi sĩ có còn mê trăng ?
Ngày xưa trăng đáng mặt trăng
Nay trăng có chửa với thằng mua trăng.
THÁP NHẠN.
Trên đầu Tháp đội linga
Chờ con Nhạn mái ta bà về chơi
Trời cao thăm thẳm biếc trời
Chân Hời uễ oãi, mắt Hời xa xăm.
Đại ca hứa khi nào đại ca về…thì đại ca sẽ đi thăm tụi em…mà đại ca không giữ lời! Để em út chốn tận cùng Đất Nước mỏi mắt chờ tri âm!!!
123 kính thư! Đừng để em như nàng Tây Thi nhé nhé nhé!