NGỘ KHÔNG
(Tặng nhà thơ Tam Anh-Phú Yên)
Tài hoa cũng cảnh chợ chiều
Xỏ xâu hương sắc, ế thiu rổ mành
Bay qua không lọt Ngũ Hành
Nằm nghe mối mọt công danh nghiến mòn
Nằm nghe vó ngựa đầu non
Chùng bao thế kỷ gõ dồn linh xưa
Biết đâu sớm nắng chiều mưa
Thiền sư lần chuổi tâm thừa với tay
Biết đâu núi đổ rừng lay
Cà sa đỏ rực chắp tay theo về.
_______________________________
VÔ CHÙA VIẾNG CHA
Xương cha một hũ bông sen
Nhánh trắng vi tướng, nhánh đen vi thần
Hồn bay treo gió đằng vân
Về đâu giũ sạch bụi trần thiệt thua.
Xương cha con gởi vô chùa
Nương nhờ cửa Phật qua mùa luân sinh
Biêt đâu tiếng kệ lời kinh
Trái tim kiêu bạc chớm tình nở hoa.
Con không giữ được nghiệp nhà
Mỗi lá úa rụng buồn ba bốn ngày
Mỗi ngày ba bốn trận say
Chìm trong sóng rượu bó tay ngó đời.
Lạy cha,con nợ đất trời
Trốn về xứ khách đất người chôn thân
Chiều nay thắp ngọn khói trầm
Thằng con bội bạc xăm xăm giang hồ.
________________________________
Thất tình ca 2.
Thất tình, mẹ họ, trơn nỗi nhớ
Ta trợt nằm vùng khóe mắt sâu
Cớ gì em nỡ chơi cắc cớ
Nhật thực toàn phần tối khuất nhau.
Thất tình, mẹ kiếp, pho Venus
Ta vò ngực tượng khóc đầy mơ
Em trật khăn choàng chơi trốn cút
Gỗ đá lõa lồ ta chép thơ.
Thất tình cuốn gói về viễn xứ
Ta chịu thụ hình án trăm năm
Khổ nỗi mùa thu không ý tứ
Thả triệu lá vàng xuống lâm thâm.
Thất tình rạp chết như mắc dịch
Ta chạy vòng quanh nhịp trống kèn
Em nỡ lòng nào vui khúc khích
Tiễn chiều thổ mộ nhạc xùng xeng.
Thất tình, mẹ kiếp, thất tình vậy
Ta buồn lặng lẽ chẵng hại ai
Đêm qua dại quá hư tầm bậy
Em về... trắng nõn ngực liêu trai.
________________________________
Chút quên màu hồng
Chút quên màu hồng
Lỡ quên hay cố bỏ quên
Người đi để lại chút quên màu hồng
Ta đem gói cái mênh mông
Từng chôn ta giữa mùa đông chết người
Tiếng em khóc, tiếng em cười
Chùi đi, nước mắt hại đời nhau thôi
Buồn! Ừ, ta cũng buồn rồi
Chút hồng để lại đâm bồi nhát đau
Tơ mềm vết cuộc tình nhàu
Người quên người giữ mai sau cấm đòi
Vừng ơi, của nợ lạc loài
Chôn sâu e thấm mặn mòi ăn năn
Lỡ quên hay cố quên chăng
Chút hồng ịn dấu, sa tăng.... nhớ đời.
Người đi để lại chút quên màu hồng
Ta đem gói cái mênh mông
Từng chôn ta giữa mùa đông chết người
Tiếng em khóc, tiếng em cười
Chùi đi, nước mắt hại đời nhau thôi
Buồn! Ừ, ta cũng buồn rồi
Chút hồng để lại đâm bồi nhát đau
Tơ mềm vết cuộc tình nhàu
Người quên người giữ mai sau cấm đòi
Vừng ơi, của nợ lạc loài
Chôn sâu e thấm mặn mòi ăn năn
Lỡ quên hay cố quên chăng
Chút hồng ịn dấu, sa tăng.... nhớ đời.
_____________________________
Khi bé lấy chồng
Có cái bén nào một nhát mắt cười lúng liếng
Dẫu đứt khúc trăm phần cũng tưởng sống trong mơ
Có cái ngon nào bằng một đôi môi kê tận miệng
Dẫu lãnh án tử hinh cũng không thể làm ngơ...
Em cứ sắc sắc không không - sặc mùi cữa Phật
Ta không tu hành cũng giở giọng thiền sư
Em nhặt sạch ta - làm vệ sinh mặt đất
Ta dụ em lên trời ôn tập lại kinh thư...
Thế mà một chiều chúa nhật, em trở mặt-lấy chồng
Ta buồn tận thứ hai, thứ ba và nhiều thứ nữa
Thôi an ũi mình: ít ra cũng thành thánh sống
Nuôi em ướt một đời không phải chỉ có mưa...
Có cái bén nào một nhát mắt cười lúng liếng
Dẫu đứt khúc trăm phần cũng tưởng sống trong mơ
Có cái ngon nào bằng một đôi môi kê tận miệng
Dẫu lãnh án tử hinh cũng không thể làm ngơ...
Em cứ sắc sắc không không - sặc mùi cữa Phật
Ta không tu hành cũng giở giọng thiền sư
Em nhặt sạch ta - làm vệ sinh mặt đất
Ta dụ em lên trời ôn tập lại kinh thư...
Thế mà một chiều chúa nhật, em trở mặt-lấy chồng
Ta buồn tận thứ hai, thứ ba và nhiều thứ nữa
Thôi an ũi mình: ít ra cũng thành thánh sống
Nuôi em ướt một đời không phải chỉ có mưa...
________________________________________
KINH BẤT HỐI
1- Ta bà mấy triệu tay bồ tát
Đứa đứng chắp tay, đứa tịnh đàn
Ta qua nhân loại đông như cát
Lột áo cà sa, thôi...
Đi hoang.
2- Đêm say quá chén quên làm ác
Cưỡi con đồng hạc vãng niết bàn
Ngộ mai chứng quả A La Hán
Còn mặt mũi nào ngó nhân gian.
3- Cám ơn đêm rượu, đêm thưởng phạt
Cám ơn bè bạn tiệc liên hoan
Lục lâm thảo khấu hề! Đi lạc
Rửa đôi tay...
Ngữi...
Chợt nôn khan.
4- Thiền du sũng rượu chơi đám hát
Nụ cười thế tục nở bình an
Gặp nhau cụng chén vui hào sãng
Mặc gã thiền sư niệm kinh vàng.
________________________________
Tiểu khúc Hạng Vũ biệt Cơ
Biệt Cơ
Biệt Cơ
Thôi, biệt Cơ rồi
Người đi tít mắt
kẻ ngồi mắt cay
Em về
heo ngọn gió tây
Tội ta
múc biển rót đầy trũng em...
Vày vò trăng
vày vò đêm
Ngạo nhau
lõa bóng
lã mềm tay buông
Cung lên chén tống
tình suông
Ta say bạo ngược
chín buồn...
Hạng Vương.
Người đi tít mắt
kẻ ngồi mắt cay
Em về
heo ngọn gió tây
Tội ta
múc biển rót đầy trũng em...
Vày vò trăng
vày vò đêm
Ngạo nhau
lõa bóng
lã mềm tay buông
Cung lên chén tống
tình suông
Ta say bạo ngược
chín buồn...
Hạng Vương.
________________________________
Cái bán được
Em nghèo còn cái...bán Dâm
Tôi nghèo chắc phải bán Tâm của mình.
Em nghèo còn cái...bán Dâm
Tôi nghèo chắc phải bán Tâm của mình.
__________________________________
Mèo hoang
Chiều thơm tay gái giang hồ
Rưng rưng tôi khóc nấm mồ sắc hương
Thân em của rẻ thập phương
Lòng tôi bá tánh cứ thương thế nào.
Mèo hoang
Chiều thơm tay gái giang hồ
Rưng rưng tôi khóc nấm mồ sắc hương
Thân em của rẻ thập phương
Lòng tôi bá tánh cứ thương thế nào.
_________________________________
Style.
Say bạt mạng, nôn ra thơ mạt hạng
Bạn bè thương, gục gặc: quá nghĩa tình
Dây thần kinh mặc sợi còn sợi đứt
Chỉ lo mình đứt mất sợi style.
Style.
Say bạt mạng, nôn ra thơ mạt hạng
Bạn bè thương, gục gặc: quá nghĩa tình
Dây thần kinh mặc sợi còn sợi đứt
Chỉ lo mình đứt mất sợi style.
__________________________________
Gió không lên tiếng
Chiều nay nổi gió em ơi
Gió xui bụi bặm quậy chơi phố mình
Gió từ tây bắc trường chinh
Gió xô liếp cửa giật mình môi hôn
Chiều hoan hô gió lâm bồn
Có hay ai kẹt giữa hồn người dưng
Gió nhanh không kịp tình dừng
Lở mình lở bậu, lạy đừng sân si...
Thôi đừng giỡn gió nữa chi
Tùng tơn rũng rãi nhắp ly rượu tình...
Chiều nay nổi gió em ơi
Gió xui bụi bặm quậy chơi phố mình
Gió từ tây bắc trường chinh
Gió xô liếp cửa giật mình môi hôn
Chiều hoan hô gió lâm bồn
Có hay ai kẹt giữa hồn người dưng
Gió nhanh không kịp tình dừng
Lở mình lở bậu, lạy đừng sân si...
Thôi đừng giỡn gió nữa chi
Tùng tơn rũng rãi nhắp ly rượu tình...
___________________________________
Âm bản
Có nhiều khi ta soi ta trên vách
Bóng nhân sư rũ xuống giữa xanh mờ
Âm bản ta sao lại buồn đến thế
Giọt mưa mùa đọng thạch nhũ nín câm...
Có nhiều đêm ta rụng vào vào lăng tẩm
Vết hoàng gia còn rào rạo nhục hình
Âm bản ta vô hồn nằm bất tỉnh
Đêm ngợi ngời gián nhấm hôn mê sâu...
Có nhiều đêm ta âm thầm làm dấu
Chúa ba ngôi cũng cạch mặt ta rồi
Âm bản ta có làm gì đắc tội
Mà đông về lay thập giá chênh vênh...
Có nhiều đêm ta nghe ta thấm mệt
Vác một đời định mệnh rã hai vai
Âm bản ta nằm còng vêu tại ngoại
Nghe bõ già lễ sớm kéo chuông khuya...
Có nhiều đêm (ra đêm nào cũng thế)
Dáng nhân sư hắt tối phía không người
Âm bản ta lặng yên cương chờ đợi
Ngày,ngày ơi!
Cuồng cẵng...
Mặt trời...xưa.
Có nhiều khi ta soi ta trên vách
Bóng nhân sư rũ xuống giữa xanh mờ
Âm bản ta sao lại buồn đến thế
Giọt mưa mùa đọng thạch nhũ nín câm...
Có nhiều đêm ta rụng vào vào lăng tẩm
Vết hoàng gia còn rào rạo nhục hình
Âm bản ta vô hồn nằm bất tỉnh
Đêm ngợi ngời gián nhấm hôn mê sâu...
Có nhiều đêm ta âm thầm làm dấu
Chúa ba ngôi cũng cạch mặt ta rồi
Âm bản ta có làm gì đắc tội
Mà đông về lay thập giá chênh vênh...
Có nhiều đêm ta nghe ta thấm mệt
Vác một đời định mệnh rã hai vai
Âm bản ta nằm còng vêu tại ngoại
Nghe bõ già lễ sớm kéo chuông khuya...
Có nhiều đêm (ra đêm nào cũng thế)
Dáng nhân sư hắt tối phía không người
Âm bản ta lặng yên cương chờ đợi
Ngày,ngày ơi!
Cuồng cẵng...
Mặt trời...xưa.
___________________________________
THÁNG 7 VA NỖI LO
Mùa này lá rụng cầm chừng
Nắng miền xích đạo sợ rừng trắng tay
Tháng này sợ chết nhịn say
Bỏ câu lục bát mắc lầy ca dao
Chiều nay cố nốc trừ hao
Sợ mai nổi tiếng rượu đào đâu ra
Chiều nay mớ bảy mớ ba
Người tung ra hết sợ ta tiếc tiền
Giờ này di chứng thần tiên
Sợ môi Thị Nở nặng duyên Chí Phèo
Trận này sợ tắt hơi chiều
Long nhan tháng Bảy lâm triều...vắng teo.
Mùa này lá rụng cầm chừng
Nắng miền xích đạo sợ rừng trắng tay
Tháng này sợ chết nhịn say
Bỏ câu lục bát mắc lầy ca dao
Chiều nay cố nốc trừ hao
Sợ mai nổi tiếng rượu đào đâu ra
Chiều nay mớ bảy mớ ba
Người tung ra hết sợ ta tiếc tiền
Giờ này di chứng thần tiên
Sợ môi Thị Nở nặng duyên Chí Phèo
Trận này sợ tắt hơi chiều
Long nhan tháng Bảy lâm triều...vắng teo.
____________________________________
Trú rét
Trú rét vào karaoke phòng lạnh
Ngọt môi gái gọi như môi người yêu
Hát khãn giọng khúc quân hành chế giễu
Vòng tay ôm nóng sốt suốt đông chiều.
Trú rét vào karaoke phòng lạnh
Ngọt môi gái gọi như môi người yêu
Hát khãn giọng khúc quân hành chế giễu
Vòng tay ôm nóng sốt suốt đông chiều.
________________________________
Mùa chay
Gặp người đáng yêu giữa mùa chay tịnh
Tháng nguyện trường trai nhịn nốt nụ hôn
Môi cong đỏ thắm đành về nhập định
Tiếc của trời cho hương khói cũng vô hồn.
Mùa chay
Gặp người đáng yêu giữa mùa chay tịnh
Tháng nguyện trường trai nhịn nốt nụ hôn
Môi cong đỏ thắm đành về nhập định
Tiếc của trời cho hương khói cũng vô hồn.
____________________________________
HẠNH NGỘ BÊN ĐỜI
1-Có gã làm thơ trái tim vá đùm vá đụp
Từng vuông thơ tình khâu miếng đỏ miếng xanh
Có gã làm thơ kiêm nghề làm phúc
Từ thiện tình yêu cho cả gái đứng dường...
2-Có người đàn bà núp sau lưng mặt trời tây tiến
Phơi ngực trên đồi núm vú đỏ lung linh
Khách đến không mời,khách về không tiễn
Giấu giữa corset dăm bảy cuộc tình...
3-Có gã làm thơ bán trời không làm văn tự
Xài sang đời mình mà phá sản trăm năm
Có gã làm thơ chỉ tôn vinh nhan sắc
Đẹp cả cái nơi không dám gọi thẳng tên...
4-Có người đàn bà nằm hai chân kẹp tréo
Lắng nghe đàn kiến vàng dục vọng lên đồng
cắn xé từng micro đơn vị tũy sống
Nghiến răng níu chằng sợi thần kinh cheo leo...
5-Có gã làm thơ chơi như thiên tử
Đốt thơ mình hâm nóng đại hồ trường
Có gã làm thơ nghịch như quỷ sứ
Be bờ vô thức tát bắt từng câu thơ...
6-Có người đàn bà đếch thèm ra giá
Mắc rẻ gì đâu cái thuở rất người
Mặc giọt rượu lặng lẽ rơi vô tội vạ
xuống vùng da non cấm địa bỏng xót xa...
7-Có hai đứa đần bày ra trò hạnh ngộ
Xoắn bện vào nhau treo định mệnh tòn teng
Gã làm thơ dại gái quăng phao cứu hộ
Gái vong ưu dại thơ tắt phụt đèn
Gió bên kia núi thổi về vọng đêm ái ố
Xé toạc lòng như tiếng mẹ cò sập bẫy gọi con...
1-Có gã làm thơ trái tim vá đùm vá đụp
Từng vuông thơ tình khâu miếng đỏ miếng xanh
Có gã làm thơ kiêm nghề làm phúc
Từ thiện tình yêu cho cả gái đứng dường...
2-Có người đàn bà núp sau lưng mặt trời tây tiến
Phơi ngực trên đồi núm vú đỏ lung linh
Khách đến không mời,khách về không tiễn
Giấu giữa corset dăm bảy cuộc tình...
3-Có gã làm thơ bán trời không làm văn tự
Xài sang đời mình mà phá sản trăm năm
Có gã làm thơ chỉ tôn vinh nhan sắc
Đẹp cả cái nơi không dám gọi thẳng tên...
4-Có người đàn bà nằm hai chân kẹp tréo
Lắng nghe đàn kiến vàng dục vọng lên đồng
cắn xé từng micro đơn vị tũy sống
Nghiến răng níu chằng sợi thần kinh cheo leo...
5-Có gã làm thơ chơi như thiên tử
Đốt thơ mình hâm nóng đại hồ trường
Có gã làm thơ nghịch như quỷ sứ
Be bờ vô thức tát bắt từng câu thơ...
6-Có người đàn bà đếch thèm ra giá
Mắc rẻ gì đâu cái thuở rất người
Mặc giọt rượu lặng lẽ rơi vô tội vạ
xuống vùng da non cấm địa bỏng xót xa...
7-Có hai đứa đần bày ra trò hạnh ngộ
Xoắn bện vào nhau treo định mệnh tòn teng
Gã làm thơ dại gái quăng phao cứu hộ
Gái vong ưu dại thơ tắt phụt đèn
Gió bên kia núi thổi về vọng đêm ái ố
Xé toạc lòng như tiếng mẹ cò sập bẫy gọi con...
_______________________________________
Môi đêm
Có đôi môi nào ở không đêm nay
Để ta gói đem về căn phòng tối
Nơi an nghỉ loài chiên đen sống vội
Không gió.Không mưa.Không nửa bóng ngày.
Có đôi môi nào rổi rãi đêm nay
Cho ta mướn để gữi tình sương khói
Nơi đệm hoa phát cuồng say nóng hổi
Ta nếm nhau thắp lửa thuở lưu đày.
Có đôi môi nào làm nũng đêm nay
Cho ta cắn thành dấu răng tứa máu
Có giọt nào bệt vào thơm vai áo
Thành vết son đỏ tủi nhục lất lây.
Có đôi môi nào chịu chết đêm nay
Để ta chia nửa phận đời hoang dã
Nửa bài thơ bụi gà đồng mèo mã
Còn nửa nào hào phóng sáng mai đây.
Có đôi môi nào làm của đỗ đêm nay
Ta hốt lại mà mang ơn thượng đế
Bập vào nhau chịu cúi đầu hành lễ
Giấc buồn tình đêm đốn mạt trò say.
Có đôi môi nào ở không đêm nay
Để ta gói đem về căn phòng tối
Nơi an nghỉ loài chiên đen sống vội
Không gió.Không mưa.Không nửa bóng ngày.
Có đôi môi nào rổi rãi đêm nay
Cho ta mướn để gữi tình sương khói
Nơi đệm hoa phát cuồng say nóng hổi
Ta nếm nhau thắp lửa thuở lưu đày.
Có đôi môi nào làm nũng đêm nay
Cho ta cắn thành dấu răng tứa máu
Có giọt nào bệt vào thơm vai áo
Thành vết son đỏ tủi nhục lất lây.
Có đôi môi nào chịu chết đêm nay
Để ta chia nửa phận đời hoang dã
Nửa bài thơ bụi gà đồng mèo mã
Còn nửa nào hào phóng sáng mai đây.
Có đôi môi nào làm của đỗ đêm nay
Ta hốt lại mà mang ơn thượng đế
Bập vào nhau chịu cúi đầu hành lễ
Giấc buồn tình đêm đốn mạt trò say.
_________________________________
LỤC BÁT PHÙ DU
Câu thơ không áo không quần
Câu thơ nhảy múa ở tầng hư không
Câu thơ phúng điếu cặp mông
Câu thơ run bắng động phòng trời trăng...
Câu lục còn dính kẻ răng
Hai ba câu bát vùng vằng muốn rơi
Câu nào khứa đứt dây đời
Câu nào cột chặt ta - người với nhau...
Ta vét câu thơ bạc đầu
Yêu người muốn chết, muốn nhàu thiên thu
Mười hai câu: một phù du
Chào thua, em biến
Ta ru ta... nằm.
Câu thơ không áo không quần
Câu thơ nhảy múa ở tầng hư không
Câu thơ phúng điếu cặp mông
Câu thơ run bắng động phòng trời trăng...
Câu lục còn dính kẻ răng
Hai ba câu bát vùng vằng muốn rơi
Câu nào khứa đứt dây đời
Câu nào cột chặt ta - người với nhau...
Ta vét câu thơ bạc đầu
Yêu người muốn chết, muốn nhàu thiên thu
Mười hai câu: một phù du
Chào thua, em biến
Ta ru ta... nằm.
___________________________________
Hương sữa
Chợt nhũ hoa thơm như hoa sữa
Chợt lòng lành như trẻ sơ sinh
Chợt tĩnh hằng ghé qua ô cửa
Chợt cuối đời chạm khẽ bình minh.
Chợt nhũ hoa thơm như hoa sữa
Chợt lòng lành như trẻ sơ sinh
Chợt tĩnh hằng ghé qua ô cửa
Chợt cuối đời chạm khẽ bình minh.
_______________________________
Mai táng
Chôn Sao giữa vụng trăng tan
Chôn Thơ giữa chén rượu tàn cầm canh
Chôn Tình giữa chốn lầu xanh
Chôn Tâm giữa cõi thị thành cỏ may.
Mai táng
Chôn Sao giữa vụng trăng tan
Chôn Thơ giữa chén rượu tàn cầm canh
Chôn Tình giữa chốn lầu xanh
Chôn Tâm giữa cõi thị thành cỏ may.
___________________________________
VÔ PHƯƠNG
Mai hóa kiếp một luân hồi vô định
Có bàn tay nào để nắm buổi siêu sinh
Con số 0 - một hành trình khép kín
Em đâu rồi ? khi tôi pointmort một mình ?
Mai hóa kiếp một luân hồi vô định
Có bàn tay nào để nắm buổi siêu sinh
Con số 0 - một hành trình khép kín
Em đâu rồi ? khi tôi pointmort một mình ?
___________________________________
Thôi thì ta cứ ngàn sau chúng mình
Thì thôi mộng ước miếu đình
Thì thôi lửa tắt gói tình đem chôn
2- Thôi thì em cứ càn khôn
Thôi thì ta cứ nụ hôn dâng người
Thì thôi mỏng áo lên trời
Thì thôi khánh kiệt nụ cười vô duyên
3- Thôi thì em cứ chốn tiên
Thôi thì ta cứ quàng xiên cõi mình
Thì thôi thiên hạ bất bình
Thì thôi đành khóc xập xình đôi ta
4-Em bay xa, tình bay xa
Chiều tan trên núi giang hà heo may
Ta trắng tay, ta cuồng say
Bỏ đông mai ướt về tay cội nguồn.
Thì thôi mộng ước miếu đình
Thì thôi lửa tắt gói tình đem chôn
2- Thôi thì em cứ càn khôn
Thôi thì ta cứ nụ hôn dâng người
Thì thôi mỏng áo lên trời
Thì thôi khánh kiệt nụ cười vô duyên
3- Thôi thì em cứ chốn tiên
Thôi thì ta cứ quàng xiên cõi mình
Thì thôi thiên hạ bất bình
Thì thôi đành khóc xập xình đôi ta
4-Em bay xa, tình bay xa
Chiều tan trên núi giang hà heo may
Ta trắng tay, ta cuồng say
Bỏ đông mai ướt về tay cội nguồn.
________________________________
KHI ĐỊNH MỆNH ĐẾN
Khi định mệnh gõ cửa
(định mệnh giá lâm)
Tôi ơi,
đành bật dậy
Biết trốn vào đâu
Đất trời trống quớt trống quơ
Có rượu chơi rượu
Có thơ chơi thơ
(Có gì chơi nấy)
đếch thèm cắm nợ
Sao định mệnh cứ nhè tôi gõ mãi cánh cửa đời...
Khi định mệnh gõ cửa
(định mệnh giá lâm)
Tôi ơi,
đành bật dậy
Biết trốn vào đâu
Đất trời trống quớt trống quơ
Có rượu chơi rượu
Có thơ chơi thơ
(Có gì chơi nấy)
đếch thèm cắm nợ
Sao định mệnh cứ nhè tôi gõ mãi cánh cửa đời...
(HÙNG NGUYỄN)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét