Chửi thề đêm nay...
Chiều xong nợ cơm áo
Về tìm lại dáng xuân
Đời bỗng dưng cụt hứng
Tới rượu cũng đ. thèm...
Xứ người đâu tết nhất
Lấy gì mà vui xuân
Ta tìm em, dớ dẩn
Mắt vướng sợi thun quần...
Muốn sờ em một chút
Cũng sợ nắng mất duyên
Người đâu còn trinh tiết
Sao yêu chợt tiệt trùng...
Ta bây giờ nhỏ mọn
Như con vạc bỏ bầy
Thấy sương là bay trốn
Sợ đầy thêm mắt cay...
Ừ, thì... Valentine
Trăng lên từ phía gió
Ta nổi khùng, chơi xỏ
Hôn em, đ. ngán ai...
(Hùng Nguyễn)
VỀ PHỐ QUEN.
Ta về phố vẫn ngủ trưa
Hoa lim dim nở, nắng lưa thưa vàng
Bóng ai thịnh soạn bên đàng
Tóc đầy diện tích che ngang cuộc Người.
NGỦ VÙI ĐÊM VALENTINE.
Valentine... khuynh nguyệt đài
Da thơm thịt ấm từ ngoài tới trong
Ta nằm, úp mặt giữa mông
Tuyết tan mưa tạnh: mùa Đông chết chìm.
TÌNH CỎN CON.
Bao nhiêu tên tuổi qua đây
Rồi đi biền biệt như mây vô tình
Vòng tay chiều khép yêu tinh
Cố ôm cho gọn cuộc tình man di.
NẮNG PHÍA EM.
Nắng em đổ xuống ngày tôi
Ráng chiều hổ phách ai ngồi nhớ ai
Biển xa... Trời ạ, sóng dài
Đương không thủy táng thuyền ngoài trùng dương.
(Hùng Nguyễn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét