VƯỜN RAU ĐANG XUÂN.
Vén quần qua động Tần Ô
Mùa hương dung tục giấc hồ tràng giang
Cánh hoa cải mỏng bay càn
Chiều chưa giòn lụa đã vàng hoàng hôn.
XUÂN RỒI, ƠI ĐÔI CHIM TỪ QUY!
Chim Quy hót tiếng cục cằn
Hỏi chim Từ đã muốn..."đằng" hay chưa?
- Quy đòi, thì Từ xin thưa:
Khổ mình em chịu, chàng vừa lòng chăng?
NỒNG NÀN GIỮA XUÂN EM.
Đã đời một cuốc xuân nồng
Khi nằm quấn quýt bên mông người tình
Một đời gió bụi nhục vinh
Háng em nóng hổi, ta thành... Triết gia!
(Hùng Nguyễn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét