Chủ Nhật, 30 tháng 3, 2014
LUC BAT TU TIET BINH DAN: MUA SINH NHAT (Tho HungNguyen)
GÁC MỎ.
Thương con mẹ gởi lên chùa
Ăn mày cửa phật chắc mua được vàng
Mười năm gác mỏ quy hàng
Mắt con bạc hạnh ngộ nàng hành kinh.
MỘ CÒNG.
Thân em biển lắc sóng nhồi
Đến tan trong cả đời tôi mặn nồng
Chỉ thương mồ cát xương còng
Cơn mưa đánh đổ tấm lòng bao dung.
SẸO NGỰC.
Ngựa về nhơi cỏ tàu xưa
Rưng rưng con mắt tranh mưa với trời
Vết thù lấm nửa ngực vơi
Nhắc đau thất trận té nơi vườn thề.
UỐNG GIỮA PHỐ MƯA.
Giọt mưa nhẹ hơn mặt đường
Nên rơi xuống đậu phố phường buồn thiu
Hỡi ơi, có uống bao nhiêu
Mà cô độc giữa mưa chiều... Mất say.
MÂY MƯA.
Thưa em, tình đã lên mâm
Mời nhau thượng tọa rồi cầm đũa ngay
Muốn mưa cũng đợi kéo mây
Đừng như miếng thịt giả cầy qua loa.
TRĂNG HĂM BA.
Vầng trăng phù thủy lên trời
Nửa nghiêng mặt móm thắt cười hăm ba
Thẹn thùa che dốc người qua
Sợ xui, tay lái cứ tà tà... đeo.
BỒ CÂU VÀ THƠ.
Bồ câu vừa ỉa vừa bay
Thứ phân tiêu chảy rớt đầy kính râm
Xin thưa bằng hữu gia cầm
Làm ơn đừng thả cứt nhầm thơ tôi.
BẠCH HẠC.
Bước vô phòng tắm cổi truồng
Thấy con bạch hạc mà buồn mười giây
Ngày xưa oanh liệt trời mây
Giờ nằm ngái ngủ dưới cây đèn mù.
(Hùng Nguyễn)
nGàY mAi SiNh NhẬt... (Hùng Nguyễn)
NGÀY MAI SINH NHẬT...
Ngày mai sinh nhật ta rồi
Hê... hê... thần chết dính mồi thi ca
Ta thường để thịt lộn da
Nên tuổi năm bảy rất là... đáng yêu.
Ngày mai sinh nhật ta rồi
Ô hô, chim ngóc trên đồi hót reo
Ừ thì, lau mặt hề chèo
Dung nhan năm bảy... quần treo cổng đình.
Ngày mai sinh nhật ta rồi
Mời em cởi áo ta soi lòng mình
Ây dà, con suối vô minh
Nước còn róc rách khóc ghềnh đá leo.
Ngày mai sinh nhật ta rồi
"Nước non ngàn dặm"-"da mồi tóc sương"
Tuổi năm mươi bảy hưởng dương
Núi sông chưa gọi ta còn rong chơi.
Ngày mai sinh nhật ta rồi
Hởi ơi, mưa cứ rạch trời mà tuôn
Coi như tắm rữa mớ buồn
Đêm năm mươi bảy miệng luôn há... cười.
(Hùng Nguyễn - Viết cho mình 2/4)
LỤC BÁT TỨ TIỆT : - HE HÉ CỬA XUÂN - (Thơ Hùng Nguyễn)
CHÀO XUÂN.
Mừng Xuân lá vẫy trên cành
Chó rông tưởng chủ gọi mình, ngoắc đuôi
Chân ta, phố Mỹ... ngậm ngùi
Tình người nghĩa chó xúm chùi mắt nhau.
ĐỨNG TRƯỚC BIỂN.
Chiều ra thăm biển, biển yên
(Hình như sóng gió mắc phiền nhiễu em?)
Làm sao về kịp trước đêm
Ngăn bầy cá kiểng chực dìm hải đăng.
THÁNG BA HE HÉ XUÂN.
Dường như nắng ngượng bên đàng
Mùa Xuân tới trễ đời càng thãm hơn
Chim chuyền nhau tiếng bông lơn
Hót khua cái xác cô đơn chết người.
CÓ KỊP XUÂN EM.
Hai mùa Kotex rồi sao?
Giữa loay hoay giấc Xuân vào ngày mưa
Chòng chành mối lái đò đưa
Uổng bao trứng rụng mà chưa thấy người.
(Hùng Nguyễn)
Chủ Nhật, 23 tháng 3, 2014
NÍU TAY CHÚA MÀ ĐI. - (Thơ Hùng Nguyễn)
NÍU TAY CHÚA MÀ ĐI.
(Cảm xúc từ Vietnamese Alliance Church of Boston)
Ta níu tay Chúa mà đi
Cố qua cho hết cuộc thi trường đời
Mai kia bỏ đất về trời
Không chừng cười được nụ cười hồn nhiên.
Ta níu tay Chúa mà đi
Đời trơn, sợ rớt lương tri dọc đường
Áo cơm đất khách đoạn trường
Cúi đầu khuất nhục, tha hương ngậm ngùi.
Ta níu tay Chúa mà đi
Lặng thầm từ buổi sinh ly xé lòng
Chiều nhìn bông tuyết mùa đông
Đau câu tử biệt lưu vong khó về.
Ta níu tay Chúa mà đi
Hướng về cố quận, còn gì buồn đâu
Quê nhà rồi cũng biển dâu
Cháu Con Dâu Rể, bạc đầu chắc... vui.
Ta níu tay Chúa mà đi
Bao nhiêu tủi cực sá gì hôm nay
Lòng người chỉ nửa bụm tay
Chúa trên xứ Mỹ hẳn đầy Từ tâm?
(Hùng Nguyễn)
DÁN LẠI BÓNG MÌNH - (Thơ Hùng Nguyễn).
dÁn LạI bÓnG mÌnH.
Tôi ngồi dán lại bóng mình
Chiều vênh vếch nắng, tôi vênh vếch... cười
Quê xưa, rách giữa lòng người
Xứ ai, tơi tả giữa lời ghen tuông...
Tôi ngồi dán bóng lên tường
Bật cười kha khả, đâm thương hại mình
Nắng chia ba góc... vô tình
Chân dung lập thể tượng hình (...) Em.
Tôi ngồi thổi tấm bóng khô
Dán trang cổ tích vào tờ vị lai
Phía này thái tử bỏ ngai
Phía kia cung nữ xỏ hài rút êm.
(Hùng Nguyễn)
Thứ Tư, 19 tháng 3, 2014
Chiều rồi, anh dặn dò em (Hùng Nguyễn) - Men Chiều (Lan Phương KTV)
cHiỀu RồI, aNh DặN dÒ eM...
Làm ơn bớt đẹp đi một chút
Đóa hồng chi thắm lắm bướm ong
Những gã làm thơ thường hiếu sắc
Ta,
Phật chưa thành,
Chưa Sắc không.
Làm ơn bớt lẵng đi một chút
Lắm lúc câu thơ cũng giết người
Ngày xưa có kẻ từng chết đuối
Trong nửa giọt cười
Em đánh rơi.
Làm ơn bớt hỗn đi một chút
Trời cho miệng lưỡi để... hôn nhau
Yêu chi cho lắm rồi dễ cáu
Phải tội môi mềm
Cắn không đau.
Làm ơn bớt khóc đi một chút
Bến đợi quên chưa,
mấy lở bồi?
Lòng thuyền trắc ẩn đi dâu biển
Có kịp về không,
Mắt cạn rồi?
Làm ơn bớt nũng đi một chút
Cái gió tầm xuân đã vi hành
Ta mò ngực em,
Chiều...
Nữ thánh
Ơ...
Da cực... trắng
Nắng... cực xanh.
(Hùng Nguyễn)
___________________________________
___________________________________
MEN CHIỀU
Dịu dàng nhớ
Dịu dàng say
Em như giọt rượu mọng đầy tiễn Xuân
Nhẹ nhàng thấm
Nhẹ nhàng rưng
Em tan vào nỗi bâng khuâng chạm chiều
Chắt tình
Hứng giọt thương yêu
Để nghe hạnh phúc ngậm nhiều buồn vui.
Dịu dàng say
Em như giọt rượu mọng đầy tiễn Xuân
Nhẹ nhàng thấm
Nhẹ nhàng rưng
Em tan vào nỗi bâng khuâng chạm chiều
Chắt tình
Hứng giọt thương yêu
Để nghe hạnh phúc ngậm nhiều buồn vui.
(Lan Phương KTV)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)