Truyện ngắn :
TRÊN HOANG MẠC EVA.
...Cho nên, trong nghệ
thuật xem vị trí nốt ruồi để đoán số mệnh và tính cách của một con người cũng
có nhiều phần hữu lý. Màu sắc, độ lớn nhỏ, nơi định vị của từng nốt
ruồi sẽ có thể báo động được nhiều điều đã, đang và sẽ xãy ra trong từng mỗi
đời người...
Buổi sáng một ngày 30
tháng 8, nơi khách sãnh điện thờ thiên đàng bừng lên một ngày rực rỡ, hào quang
ngời ngời tứ phía, nhộn nhịp mà trật tự, phấn khích mà trang nghiêm.
Tất cả
thiên sứ đầu ngành trên cõi trời hôm nay đều có mặt với những phục sức
hoa lệ nhất, sang trọng nhất mà mình có.
Đấng
Giê-hô-va tôn nghiêm uy nghi trong bộ triều phục giát vàng chói lóa đang bệ vệ
trên chiếc ngai phủ đầy châu ngọc. Tay trái dộng nhẹ đầu quyền trượng xuống bệ,
tay phải vuốt nhẹ chòm râu dày bạc trắng, giọng trầm hùng dõng dạc:
-Hãy
nghe đây, hỡi các thiên sứ quyền năng của nước ta, hôm nay ta triệu các con đến
đây để giúp ta hoàn thiện nốt một người đàn bà. Ta đã cho các con-từng người
một- nắm giữ một số mệnh, một tính cách của muôn loài muôn vật. Vậy hôm
nay ta cho phép các con thực thi quyền lực của mình trên sinh vật mà ta vừa
sáng tạo nên.
Hàng
trăm thiên sứ bật ồ lên, đồng rập nghiêm trọng:-Vâng, chúng con vâng lời Đức
Cha ạ !
Đấng
Giê-hô-va vỗ tay ba phát ra hiệu, từ sau bức rèm đỏ tía, bốn nữ thiên thần
khoan thai khuân ra một chiếc cáng lót đầy hoa bích hợp,trên đó, một người đàn
bà nằm thanh thản như say ngủ: Nàng chưa có sự sống...
Đấng
Giê-hô-va chỉ tay vào nàng-đang nằm giữa điện thờ- phán:
-Này
các con, đây là Eva. Ta đã nắn ra nàng từ một chiếc xương sườn của Adam-đứa con
đầu lòng ta đã tạo nên cho loài người-Nàng sẽ sống mãi mãi bên cạnh Adam,
sẽ yêu thương và đở đần cho nó. Ta đã nắn Eva bằng tất cả cảm nhận vẻ hoàn mỹ
trong tài hoa của ta, ta tạo nàng với những nét đẹp không chuẩn mực, ta không
muốn nàng giống với bất cứ ai trong chúng ta về hình thể, không rập khuôn theo
một mẫu mực nào vốn có sẵn của chúng ta, bởi nàng là Eva.
Hội
đồng thiên sứ lại ồ lên:-Ôi, cái mũi hếch quá ! Ôi, cái miệng hơi hô !
Ôi...ôi...
-Các
con thấy thế nào ? Đấng tối cao khẽ quát.
-Kính
cha, nhìn kỹ lại nàng...Đẹp. Đẹp duyên dáng từ những khiếm khuyết ngẫu hứng của
ngài. Hội đồng thiên sứ đồng loạt chuẩn tấu.
Đấng
Giê-hô-va gật gù hài lòng:
-Bây
giờ các ngươi hãy nhân danh thiên sứ bản mệnh của mình, nhân danh ta mà ban
phát cho Eva số mệnh và tính cách của mình. Các ngươi được toàn quyền tự do cho
hoặc không. Nào, hãy bước đến bên nàng.
Các
thiên sứ thoáng nhìn quanh, nhìn nhau một lát, bọn họ rút trong tay áo mình ra
những cây bút thật nhỏ, họ muốn chấm dấu ấn số mệnh của mình lên thân thể Eva,
những dấu chấm sẽ là ký hiệu xác lập của số phận và tính cách của Eva mai sau
mà hôm nay họ ban phát. Suy tính thật chậm, phát xuất lại nhanh, họ vội vã lao
đến bên nàng. Đấng tối cao lại quát khẽ:
-Khoan
đã nào. Các con muốn đặt vào đâu cũng được, ngoại trừ...bầu ngực bên trái. Nó
là của ta.
Thế
là, trong giây lát cơ thể trắng trẻo trong veo của Eva đã lấm chấm bao nốt đen
đỏ đậm nhạt lớn bé hiện ra : Ngộ nghĩnh. Xinh...
Báy
giờ, đấng Giê-hô-va mới cầm chiếc bút lông mực đỏ, thanh thản bước đến. Ngài
nhìn chầm chập vào bầu vú tròn trịa cong cớn bên trái của Eva, rồi lặng lẽ chấm
một chấm màu đỏ sẫm lên nền da trắng nuối kia, gật gù mãn nguyện bước
lui.
Nhộn nhịp
thêm một lát, hội đồng thiên sứ chào nhau chia tay, thiên đàng lại trở về với
tĩnh mịch. Eva được hà tiếp sinh khí. Sáng mai, người đàn bà đầu tiên của loài
người bắt đầu hiện hữu...
Năm
trăm ngày sau....
Ánh
sáng buổi chiều mùa xuân vẫn hắt từng luồng hương sắc vàng cúc rực rỡ vào căn
phòng phía sau hậu điện nơi thiên đàng. Chàng Adam với vẻ mặt khẩn trương thành
kính bên cạnh Đức chúa trời. Chàng buột miệng sau tiếng thở dài:
-Đức
Chúa Cha của con ơi, con không làm sao hiểu nổi hết từng ý nghĩa của mớ
nốt ruồi trên thân thể Eva. Hãy thương xót con! Hãy chỉ cho con nẽo sáng
trên hành trình khám phá sâu thẵm lòng nàng, con rối trí rối lòng lắm,
Chúa ơi!
-Bình
tỉnh đi nào con trai ta. Đây là quyển cẩm nang ghi chép từng ý nghĩa của
đặc điểm nốt ruồi trên cơ thể con người. Hãy đọc đi, chàng trai khốn khổ, con
sẽ nhận ra Eva của con là ai.
Adam
kính cẩn nhận tập sách mỏng. Chàng dè dặt mở từng trang, những hình ảnh minh
họa và những ghi chú dày đặc.
Chốc
chốc Adam lại thảng thốt kêu lên:
-Chúa
ơi, con tối lòng tối dạ không thể hiểu trọn vẹn những nghịch lý thiên mệnh này
nổi...Cha ôi, sao đã có nốt ruồi đoan chính thủy chung lại có nốt ruồi lãng mạn
đa tình...sao lại có nốt thông minh trí tuệ lại có nốt khờ dại cả tin....Ôi,
sao có thanh cao thánh thiện lại thêm đam mê cuồng nhiệt tận hiến...Chúa ôi, đã
hiền lành nhu nhược sao lại thêm quyết đoán quỷ quyệt...Ôi...ôi...nốt ruồi phú
quý thành đạt nằm bên nốt cô độc đau khổ...Ôi...ôi....
-Con
ơi, Adam thiển cận đáng thương của ta...Nếu không lãng mạn sao có được con, nếu
không thủy chung sao giữ được con, nếu không thông minh sao chọn yêu con, nếu
không khờ dại sao mãi yêu con, nếu không hiền lành sao nhịn được con, nếu không
quỷ quyệt sao cứu nổi con, nếu không thành đạt phú quý sao sống nổi với cô đơn
đau khổ, nếu không đau khổ cô đơn sao đủ sức để thành đạt, hả Adam ? Hả con ?
Ôi...các con tội nghiệp của ra.
-Lại
thưa Đức Cha kính mến, còn đây cái nốt ruồi như hạt đậu đỏ trên vú trái nàng
con không hiểu nổi, cả sách cũng không thấy ghi chép...
-Ôi...Adam khờ khạo ngốc nghếch của ta. Hẵn con vẫn luôn áp mặt áp áp tai vào
bầu ngực trái của nàng phải không? Hẵn con luôn lắng nghe nhịp đập son trẻ từ
trái tim nàng phải không? Hẵn con thường sờ soạng âu yếm nó phải không?...Nhưng
làm sao con hiểu nổi. Bởi nó là thiên ý của chính ta. Nó xác lập nguồn tinh
khiết nuôi sống con người, nó ghi nhận nơi ẩn chứa trái tim đầy máu của
nàng, một trái tim sẵn sàng bao dung chịu đựng chứa chấp ngươi cả khi ngươi lêu
lổng hư hỏng, nhưng nó cũng sẵn sàng vỡ tung hất văng ngươi ra ngoài một khi ngươi
sanh lòng phản bội, hãy nhớ lấy. Hiểu chưa ?
Ánh
mắt đờ đẫn của Adam chợt bừng lên, Chàng đứng phắt dậy:
-Ôi,
con hiểu rồi. Hiểu cả rồi. Cám ơn Cha của con. Chào cha nhân từ, con đi đây.
Eva ơi, anh về đây...Về ngay đây...
Buổi chiều xuống, bóng nắng không đuổi kịp bước chân chàng...Góc sau vườn địa
đàng, một chiếc bóng khõa thân chìa vồng ngực cao vút in hình nghiêng nghiêng
trên bờ tường đá: Đêm Tình Nhân...thật sự bắt đầu...
(HÙNG NGUYỄN)
(9) Góp ý | [ (0) Trackbacks ] | [Đường dẫn cố định] | Bản in
9 Comments on
"Truyện ngắn: TRÊN HOANG MẠC EVA"
1.
Viết bởi nguyetlinh [ Trả lời ]
19/02/2012, 20:27
19/02/2012, 20:27
Chào anh! Một cách giải thích về việc xem tướng qua nốt rùi của
riêng anh. Và nhiều cách lí giải khác mà không có ở nơi đâu, hay bất cứ sách
nào. Không dám nói thêm nữa, chúc anh an lành, may mắn.
2.
Viết bởi trucbinhquynhon Của riêng Hùng đấy!!! [ Trả lời ]
19/02/2012, 21:14
19/02/2012, 21:14
CHÀO HÙNG NGHỊCH LÝ THÂN
QUÝ
Hùng ơi! Sao hôm nay em trổ tài nói dài thế. Chính anh mới là người phục em, anh đã tặng em biệt danh "HÙNG NGHỊCH LÝ" rất xứng đáng với em, vì dòng thơ em đầy sáng tạo. Em đã nêu được những nghịch lý của mọi mối quan hệ, mà vẫn tồn tại trong một thể thống nhất của đời thường một cách nhìn rất triết học. Anh ngưỡng mộ em, học tập em! Sao hôm nay em lại đòi làm học trò anh. Anh không xứng đáng đâu!
Chúc Hùng vui! Mõi người hãy tạo cho mình niềm vui trên những nỗi buồn riêng tư...
Trên đây là lời anh đáp lễ Hùng trên logs của anh. Hôm nay anh xem truyện ngắn: "Trên hoang mạc EVA", mới biết là Hùng đã được Đức Chúa Trời giảng giải chi tiết cho Hùng về những nghịch lý, về những mâu thuẫn nhau mà vẫn tồn tại thống nhất hòa hợp nhau.
Hùng hãy chấm thêm nốt ruồi màu đem vào bầu vú bên phải của Eva đi. Nó là của riêng Hùng đấy!!! khà ...khà...
Hùng ơi! Sao hôm nay em trổ tài nói dài thế. Chính anh mới là người phục em, anh đã tặng em biệt danh "HÙNG NGHỊCH LÝ" rất xứng đáng với em, vì dòng thơ em đầy sáng tạo. Em đã nêu được những nghịch lý của mọi mối quan hệ, mà vẫn tồn tại trong một thể thống nhất của đời thường một cách nhìn rất triết học. Anh ngưỡng mộ em, học tập em! Sao hôm nay em lại đòi làm học trò anh. Anh không xứng đáng đâu!
Chúc Hùng vui! Mõi người hãy tạo cho mình niềm vui trên những nỗi buồn riêng tư...
Trên đây là lời anh đáp lễ Hùng trên logs của anh. Hôm nay anh xem truyện ngắn: "Trên hoang mạc EVA", mới biết là Hùng đã được Đức Chúa Trời giảng giải chi tiết cho Hùng về những nghịch lý, về những mâu thuẫn nhau mà vẫn tồn tại thống nhất hòa hợp nhau.
Hùng hãy chấm thêm nốt ruồi màu đem vào bầu vú bên phải của Eva đi. Nó là của riêng Hùng đấy!!! khà ...khà...
3.
Viết bởi Rhum [ Trả lời ]
19/02/2012, 23:06
19/02/2012, 23:06
Mình viết hay thật.
4.
Viết bởi HÙNG...VÀ NGUYỆT LINH NGUYETLINH [ Trả lời ]
19/02/2012, 23:31
19/02/2012, 23:31
Nguyệt Linh thân mến,
Cám ơn NL đã đến đọc và chia sẻ cảm nhận.Trên nền móng một kiểu tư duy đơn giản, chúng ta có thể đi sâu vào thế giới bí hiểm của ẩn khuất con người-đặc biệt là phụ nữ-,thế thôi. Phải thế không Nguyệt Linh?
-Chúc NL vui,khỏe,viết đều.
Cám ơn NL đã đến đọc và chia sẻ cảm nhận.Trên nền móng một kiểu tư duy đơn giản, chúng ta có thể đi sâu vào thế giới bí hiểm của ẩn khuất con người-đặc biệt là phụ nữ-,thế thôi. Phải thế không Nguyệt Linh?
-Chúc NL vui,khỏe,viết đều.
5.
Viết bởi HÙNG...VÀ TRÚC BÌNH QN Trúc Bình [ Trả lời ]
19/02/2012, 23:40
19/02/2012, 23:40
Chào anh Trúc Bình,
Anh đến, vui rồi. Anh làm Hùng em ngượng đỏ mặt, em cũng bết lắm anh TB ạ! Lếu láo tung tẩy với đời chút thôi mà.
-Anh lại nhầm lẫn nữa rồi. Bên phải Eva đã sớm có một nốt ruồi đen nhỏ từ lâu, như muốn nhắc nhở: Anh ơi, chừa phần cho con với! Heee...heeee....
Anh đến, vui rồi. Anh làm Hùng em ngượng đỏ mặt, em cũng bết lắm anh TB ạ! Lếu láo tung tẩy với đời chút thôi mà.
-Anh lại nhầm lẫn nữa rồi. Bên phải Eva đã sớm có một nốt ruồi đen nhỏ từ lâu, như muốn nhắc nhở: Anh ơi, chừa phần cho con với! Heee...heeee....
6.
Viết bởi HÙNG...VÀ RHUM RHUM [ Trả lời ]
19/02/2012, 23:44
19/02/2012, 23:44
Đầu viết cho Mình mà, không hay mình lại dỗi, khổ thân. Hiii...hiii...
7.
Viết bởi thynguyen81 [ Trả lời ]
20/02/2012, 01:58
20/02/2012, 01:58
Gưỉ Đại Ca ( ĐNC)!
Em đi biệt mấy ngày. Về nhà nằm miết hơn 1 ngày. Tôí nay đi ngủ từ sớm. Giờ minh mẫn lò cò dâỵ viết bài chuẩn bị đăng. Trước lúc đăng phải vào cảm ơn Cô, Bác, Anh, Chị đã thăm em đã chớ. Chẳng lẽ lần nào cũng cảm ơn mọi ngươì bằng coment cảm ơn chung chung sao hả "chơì". Mụi ngại lắm. Huynh hỉu cho nhé! Tha cho Mụi đi mờ. Nhén!
Em đi biệt mấy ngày. Về nhà nằm miết hơn 1 ngày. Tôí nay đi ngủ từ sớm. Giờ minh mẫn lò cò dâỵ viết bài chuẩn bị đăng. Trước lúc đăng phải vào cảm ơn Cô, Bác, Anh, Chị đã thăm em đã chớ. Chẳng lẽ lần nào cũng cảm ơn mọi ngươì bằng coment cảm ơn chung chung sao hả "chơì". Mụi ngại lắm. Huynh hỉu cho nhé! Tha cho Mụi đi mờ. Nhén!
8.
Viết bởi thynguyen81 [ Trả lời ]
20/02/2012, 02:02
20/02/2012, 02:02
Mà tự "rưng" anh Tư mang ở đâu ra mâý tấm ảnh đeo
kiếng đẹp "zễ xợ" vâỵ?
Em mất hút ít ngày, giờ quay lại thắc mắc 1001 câu hỏi nè. Làm ơn ko anh Tư thì chị gái qua giải thích cho Mụi hỉu tí đi. Cứ kỉu này Mụi bị loạn quá. Mụi nói thế anh Tư và chị Gái hỉu ko?
Em mất hút ít ngày, giờ quay lại thắc mắc 1001 câu hỏi nè. Làm ơn ko anh Tư thì chị gái qua giải thích cho Mụi hỉu tí đi. Cứ kỉu này Mụi bị loạn quá. Mụi nói thế anh Tư và chị Gái hỉu ko?
9.
Viết bởi Đơn Nhị Ca và Cô Nhỏ CÔ NHỎ [ Trả lời ]
20/02/2012, 06:42
20/02/2012, 06:42
Nhỏ ơi,
Cái miệng lại xoen xoét rồi, Nhị ca thấy cái cảnh cánh cò lặn lội nửa đêm mà lòng áy náy nên nghiêng cái bóng còm của mình mà che chở cho đấy. Liệu mà giữ gìn sức khỏe kẽo gánh còn đầy mà chân đã khuỵu đó nhé! Hiểu không?
-Hiiii...hiii...không mang kiếng đen để người ta nhìn thấy ánh mắt đầy...ma giáo à?
-Có thắc mắc gì thì hỏi chị Tư ấy, anh mà nói dại chị em Xiến anh luôn mất. Coi như một bí sử huyền thoại trên blog đi.
Chà, sáng mai thứ Hai tới cơ quan thế nào đây, Cô nhỏ? Nơi người ta gởi gắm sinh mạng đấy nhé! Ngáp vắn ngáp dài không khéo lại nhầm lẫn tứ tung thì khốn.
Chúc bình an.
Cái miệng lại xoen xoét rồi, Nhị ca thấy cái cảnh cánh cò lặn lội nửa đêm mà lòng áy náy nên nghiêng cái bóng còm của mình mà che chở cho đấy. Liệu mà giữ gìn sức khỏe kẽo gánh còn đầy mà chân đã khuỵu đó nhé! Hiểu không?
-Hiiii...hiii...không mang kiếng đen để người ta nhìn thấy ánh mắt đầy...ma giáo à?
-Có thắc mắc gì thì hỏi chị Tư ấy, anh mà nói dại chị em Xiến anh luôn mất. Coi như một bí sử huyền thoại trên blog đi.
Chà, sáng mai thứ Hai tới cơ quan thế nào đây, Cô nhỏ? Nơi người ta gởi gắm sinh mạng đấy nhé! Ngáp vắn ngáp dài không khéo lại nhầm lẫn tứ tung thì khốn.
Chúc bình an.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét