Thứ Năm, 29 tháng 10, 2015

TỪNG NGÀY EM ĐI... (Lục bát Hùng Nguyễn)


     TỪNG NGÀY EM ĐI...

Tội nghiệp em tôi: Qua đồng
Buổi trưa đồng trống bóng còng dưới chân
Lạy trời, thổi chút phù vân
Bay qua che nắng nơi cần phải che...

Tội nghiệp em tôi: Qua sông
Buổi chiều nước lớn, sóng lồng lộng reo
Mái chèo gãy, con đò neo
Sợ bơi, ướt chổ ngặt nghèo, mất duyên...

Tội nghiệp em tôi: Qua đường
Nửa đêm, trăng nửa, vô thường trắng đen
Giá gì anh thắp ngọn đèn
Chút leo lét sáng, bon chen... em về.

                       (HÙNG NGUYỄN)


HUYỀN THOẠI MƯA. (Lục bát Hùng Nguyễn)






     HUYỀN THOẠI MƯA.

Cơn mưa thúi đất thúi trời
Cơn mưa như thể cả đời chưa mưa
Ta ngồi, (trời cũng mắc lừa)
Trong xe kín mít hôn bừa... cellphone.


Cellphone, em thở dập dồn
Nhịp tim gấp gáp, nhịp hôn cầm chừng
Ai kêu, ngắt quãng Anh... Đừng...
Tưởng nhầm em nhắc, mưa dừng, buông nhau.

Buông nhau thì tiếc tình nhau
Một năm được mấy mưa Ngâu tương phùng
Ngưu Lang, phủ sóng ngoài vùng
Đâu hay Chức Nữ khổ cùng... cellphone.

                           (HÙNG NGUYỄN)

Thứ Tư, 28 tháng 10, 2015

PHỐ NGƯỜI VÀ MỘT TÔI... (Lục bát Hùng Nguyễn)






     PHỐ NGƯỜI VÀ MỘT TÔI...

Phố: Người
Tôi: Một
Mùa: Đông
Giọt mưa lẩy bẩy cơn giông nhất thì
Lặng nhìn, núng nính em đi
"Con thi trường học, mẹ thi trường..." nào?

Phố người, trời thấp đất cao
Tháng Mười, rằm muộn trăng vào hẽm sâu
Một tôi rách mấy bể dâu
Tóc xanh hóa lá bạc màu sương sa... 

Phố người là của... người ta
Nụ cười gượng gạo chỉ trà trộn vui
Ra chi biển, để ngậm ngùi?
Nhớ về duyên hải sặc mùi biển tanh...


Phố người... chằng chịt rối quanh
Tôi chôn tôi giữa vô danh cõi người
Dường như... ai đó chân trời
Giương con mắt cũ khóc hời ru... Tôi.

                       (HÙNG NGUYỄN)

Thứ Tư, 21 tháng 10, 2015

Lục bát tứ tiệt Hùng Nguyễn: MÙA ĐÔNG BẮC MỸ.

       TRÚ ĐÔNG.
Chiều..., áp thấp phải không, em?
Cơn mưa nhiệt đới chắc nhem nhuốc chiều

Mùa đông đất khách cô liêu
Đợi em sơ sẩy đánh liều trú đông...

       GIỮ NẮNG.
Có ngang qua xóm nắng hanh
Làm ơn vớt vát cho anh chút chiều
Bóng em dù đổ liêu xiêu
Cũng còn hơi ấm sưởi hiu quạnh này...

      NGƯỢC XUÔI.
Em về tất tả ngựa xe
Ta nghe tơ tóc chua lè... phát thương
Tháng này một nắng hai sương
Một vai hai gánh trăm phương ngàn bề...

     TÂM BÃO.
Em về ống thấp ống cao
Đôi chân tội nghiệp lê vào cõi ngây
Đâu hay ở giữa vòng tay
Cả trung tâm bão chực xay xát đời...

     VIỆT KIỀU VÀ MẮM.
Ta còn cả miệng cà phê
Mà môi em đã ê hề... mắm nêm
Thư tình cũng phải... dán tem
Ta đằng em - Dán - Bớt thèm hương quê. 

                     (HÙNG NGUYỄN)


Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2015

Lục bát Tứ tiệt Hùng Nguyễn: ĐỪNG KHÓC NỮA, CHIỀU THU OAN TRÁI !

    HỒI HỘP.
Mưa chiều ướt tận nửa đêm
Anh về quấy nhiễu đời em mất rồi
Nồng nàn đậu kín cặp môi
Lửa hương ân ái bắt hồi hộp nhau...

    QUÊ MÙA EM KHÓC.
Tới cười nghe cũng quê mùa
Huống chi em khóc như đùa oan khiên
Giá đừng đổ nợ vào duyên
Ta đâu chết siếng trong miền lệ sa.

    TRONG EM.
Mặt trời còn chửa dám xem
Sao anh nỡ dụ mở em ra nhìn
Trong em có nhục có vinh
Bảo đao, rượu độc, tử hình mà... vui.

    TIẾNG ĐÊM.
Cầm bằng cốc rượu đánh rơi
Tiếng pha lê vỡ - Tiếng cười Mỵ Nương
Tiếng đò xẻ rách mặt sương
Tiếng rên lổ sáo? Mặt Trương Chi... dày!

    NGŨ HUYỀN CẦM.
Miệng trơn mình mẩy cũng trơn
Cổ kim tri ngộ như đờn năm dây
Tơ đồng tức tưởi đông tây
Buông ra thì chết, ôm hoài thì... hư.

    DÍNH.
Đừng để thơ dính vào em
Bởi thơ rất ác: tuy mềm mà đau
Đừng để da thịt gần nhau
Bởi đêm dán dính em vào thơ ta.

    NIẾT BÀN CỦA ANH.
Em vào niết bàn của tôi
Ngồi chưa nóng đít đã đòi bỏ đi
Tham dứt..., Sân dứt..., còn... Si
Dẫu không Ngũ giới, cũng vì em... Tu.

    THẬP GIÁ CỦA ANH.

Hồn nhiên em? - Anh cướp rồi!
Chỉ còn đau đớn trên đồi Gô Tha
Thôi đành chết bảy chìm ba
Treo lên thập giá Judas gánh về...

    VƯỚNG THƠ.
Thơ ta mắc mớ gì em
Mà vào lục lọi rồi... nằm vạ luôn
Đời có suông? Tình mấy suông?
Đương không gieo rắc hạt buồn vào nhau.

    GỌI. (1)
Buồn buồn Nhỏ gọi thẳng tên
Tim ta mềm nhũn bồng bềnh hóa mây
Ngọt ngào lẫn với đắng cay
Y như rượu nếp: Chưa say đã nồng.

    GỌI. (2)
Hỗn hào Nhỏ gọi: Xxxx ơi!
Lôi ta về lại khoảnh trời giêng hai
Ta đang buồn sáng phương Đoài
Cám ơn Đông độ chiều dài tiếng em.


                    (HÙNG NGUYỄN)

EM CƯỜI CHI, ƯỚT ĐỜI NHAU... (Lục bát Hùng Nguyễn)


    EM CƯỜI CHI, ƯỚT ĐỜI NHAU... 
                         
Con mê lừng lẫy đáy mồ
Em cười hổn hển ướt hồ điệp ta
Ngàn xa sấp ngửa cũng xa
Hồn ma bóng quế chơi sa mạc hồng...

Non Bồng bách nhạn đèo bòng
Hò khoan xúm bứt tơ hồng buộc nhau
Em cười thốn cả bể dâu
Khi ta cố hớt váng sầu đổ đi...

Trăng non trú quán thiên trì
Bèo mây tương tác sá gì hợp tan
Em cười cuồn cuộn tràng giang
Thương nhau đứt ruột dọc ngang khó về...

Lá rơi thu rỗng bốn bề
Bướm tơi xác bướm, bướm kề liêu trai
Em cười giọt vắn giọt dài
Tóc mây sàn sạt trẩy ngoài quạnh hiu...

Tử thi xước bởi quạ diều
Tình ngang nhiên lướt xước chiều cuồng si
Em cười xước tiếng Từ Quy
Gập ghềnh sóng nắng lấy gì hoàng hôn...

Vườn ai sắc úa bồn chồn
Chờ tin hương gió lâm bồn, liên hoan
Em cười môi miệng hở hang
Nguyên mùi ân ái bay tràn lan ra...

Bế bồng xác hạc thành hoa
Hỏi thiên thu có ngang qua cõi trần
Em cười đuôi mắt bất nhân
Rưng rưng níu lại lệ ngần mi thanh...

Người về mắt đỏ môi xanh
Gở chim chết chẹt trên cành sầu đông
Em cười ràn rụa xuống mông
Đôi bờ nhục cảm đưa... bồng bềnh đưa...

Đã vào kịp giấc nhau chưa
Đặng mây xuống đất nhấc mưa lên trời
Em cười xém chút lả lơi
Nghe đâu tiếng nấc chẹn lời tri âm...

Canh côi hồ điệp thì thầm
Bóng liêu trai hóa dáng trầm cô lâu
Em cười chi, ướt đời nhau
Thà rằng cứ để ta đau một mình...

("Ta chưa vỗ ngực đa tình
Sao con bươm bướm hiện hình... Mộng Nương?").

                                (HÙNG NGUYỄN)

Thứ Hai, 5 tháng 10, 2015

CÁM ƠN TẤM LÒNG NGƯỜI DƯNG (Thơ Hùng Nguyễn)


   CÁM ƠN TẤM LÒNG NGƯỜI DƯNG.

Chiều nay vui hơn chiều qua
Bởi em đã chịu để ta thấy... lòng
Lòng em như một cánh đồng
Mà ta như đứa mục đồng mất trâu...

Chiều nay vui hơn chiều qua
Bởi em đã chịu cổi ra... cõi lòng
Lòng em như một giòng sông
Mà ta vọp bẻ cứ mòng mòng quay...

Chiều nay vui hơn chiều qua
Bởi em đã chịu cuộn ta vào... lòng
Lòng em như bếp lửa hồng
Mà ta viễn khách, trú đông, theo nằm...

Cám ơn em: Một tấm lòng
người dưng đã mở mà không tiếc gì
Mặc ta, bụi bặm man di
Cứ tha mọi rợ về tri trét... lòng.

                    (HÙNG NGUYỄN)

Thứ Bảy, 3 tháng 10, 2015

Lục bát Tứ tiệt Hùng Nguyễn: BÊN ĐỜI THU NHAU...


     MƯA VÀ EM...
Bên ngoài mưa gõ cửa xe
Bên trong nhịp mỏ He He, em cười
Kính thưa cha đất mẹ trời
Dứt mưa sơm sớm cho người buông nhau...



     ĐẬU TÌNH LÊN LƯNG.

Môi nào như gió thổi qua
ngôi đền váng nhện bảy ma ba thần
Đậu chi lưng tượng phong trần
Để vô thường cát bụi cần phục sinh...



      Txxx Dxx.

Lặng thầm em, xê dịch... chiều
Mưa từ viễn xứ lạnh thiều quang đây
Vòng tay xin lỗi ngàn mây
Em bay lơ lững, em say Chữ... (hì!)



     GÓC LIÊU TRAI EM...

Cô đơn thì về với em
Trăng không trăng có cũng đêm của mình
Đâu duyên? Đâu nợ? Đâu tình?
Lửa chiêm bao thắp đỏ hình hài nhau...


                       (HÙNG NGUYỄN)