Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2015

Lục bát Tứ tiệt Hùng Nguyễn: ĐỪNG KHÓC NỮA, CHIỀU THU OAN TRÁI !

    HỒI HỘP.
Mưa chiều ướt tận nửa đêm
Anh về quấy nhiễu đời em mất rồi
Nồng nàn đậu kín cặp môi
Lửa hương ân ái bắt hồi hộp nhau...

    QUÊ MÙA EM KHÓC.
Tới cười nghe cũng quê mùa
Huống chi em khóc như đùa oan khiên
Giá đừng đổ nợ vào duyên
Ta đâu chết siếng trong miền lệ sa.

    TRONG EM.
Mặt trời còn chửa dám xem
Sao anh nỡ dụ mở em ra nhìn
Trong em có nhục có vinh
Bảo đao, rượu độc, tử hình mà... vui.

    TIẾNG ĐÊM.
Cầm bằng cốc rượu đánh rơi
Tiếng pha lê vỡ - Tiếng cười Mỵ Nương
Tiếng đò xẻ rách mặt sương
Tiếng rên lổ sáo? Mặt Trương Chi... dày!

    NGŨ HUYỀN CẦM.
Miệng trơn mình mẩy cũng trơn
Cổ kim tri ngộ như đờn năm dây
Tơ đồng tức tưởi đông tây
Buông ra thì chết, ôm hoài thì... hư.

    DÍNH.
Đừng để thơ dính vào em
Bởi thơ rất ác: tuy mềm mà đau
Đừng để da thịt gần nhau
Bởi đêm dán dính em vào thơ ta.

    NIẾT BÀN CỦA ANH.
Em vào niết bàn của tôi
Ngồi chưa nóng đít đã đòi bỏ đi
Tham dứt..., Sân dứt..., còn... Si
Dẫu không Ngũ giới, cũng vì em... Tu.

    THẬP GIÁ CỦA ANH.

Hồn nhiên em? - Anh cướp rồi!
Chỉ còn đau đớn trên đồi Gô Tha
Thôi đành chết bảy chìm ba
Treo lên thập giá Judas gánh về...

    VƯỚNG THƠ.
Thơ ta mắc mớ gì em
Mà vào lục lọi rồi... nằm vạ luôn
Đời có suông? Tình mấy suông?
Đương không gieo rắc hạt buồn vào nhau.

    GỌI. (1)
Buồn buồn Nhỏ gọi thẳng tên
Tim ta mềm nhũn bồng bềnh hóa mây
Ngọt ngào lẫn với đắng cay
Y như rượu nếp: Chưa say đã nồng.

    GỌI. (2)
Hỗn hào Nhỏ gọi: Xxxx ơi!
Lôi ta về lại khoảnh trời giêng hai
Ta đang buồn sáng phương Đoài
Cám ơn Đông độ chiều dài tiếng em.


                    (HÙNG NGUYỄN)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét