Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2015

EM CƯỜI CHI, ƯỚT ĐỜI NHAU... (Lục bát Hùng Nguyễn)


    EM CƯỜI CHI, ƯỚT ĐỜI NHAU... 
                         
Con mê lừng lẫy đáy mồ
Em cười hổn hển ướt hồ điệp ta
Ngàn xa sấp ngửa cũng xa
Hồn ma bóng quế chơi sa mạc hồng...

Non Bồng bách nhạn đèo bòng
Hò khoan xúm bứt tơ hồng buộc nhau
Em cười thốn cả bể dâu
Khi ta cố hớt váng sầu đổ đi...

Trăng non trú quán thiên trì
Bèo mây tương tác sá gì hợp tan
Em cười cuồn cuộn tràng giang
Thương nhau đứt ruột dọc ngang khó về...

Lá rơi thu rỗng bốn bề
Bướm tơi xác bướm, bướm kề liêu trai
Em cười giọt vắn giọt dài
Tóc mây sàn sạt trẩy ngoài quạnh hiu...

Tử thi xước bởi quạ diều
Tình ngang nhiên lướt xước chiều cuồng si
Em cười xước tiếng Từ Quy
Gập ghềnh sóng nắng lấy gì hoàng hôn...

Vườn ai sắc úa bồn chồn
Chờ tin hương gió lâm bồn, liên hoan
Em cười môi miệng hở hang
Nguyên mùi ân ái bay tràn lan ra...

Bế bồng xác hạc thành hoa
Hỏi thiên thu có ngang qua cõi trần
Em cười đuôi mắt bất nhân
Rưng rưng níu lại lệ ngần mi thanh...

Người về mắt đỏ môi xanh
Gở chim chết chẹt trên cành sầu đông
Em cười ràn rụa xuống mông
Đôi bờ nhục cảm đưa... bồng bềnh đưa...

Đã vào kịp giấc nhau chưa
Đặng mây xuống đất nhấc mưa lên trời
Em cười xém chút lả lơi
Nghe đâu tiếng nấc chẹn lời tri âm...

Canh côi hồ điệp thì thầm
Bóng liêu trai hóa dáng trầm cô lâu
Em cười chi, ướt đời nhau
Thà rằng cứ để ta đau một mình...

("Ta chưa vỗ ngực đa tình
Sao con bươm bướm hiện hình... Mộng Nương?").

                                (HÙNG NGUYỄN)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét