Thứ Ba, 8 tháng 12, 2015
DẤU TÌNH XA. (Thơ Hùng Nguyễn)
DẤU TÌNH XA.
Trăng đi trăng đến trăng vằng vặc
Ta ngồi đực mặt ngót trăm năm
Yêu người hấp tấp như chạy giặc
Sợ chim mất bóng cá bặt tăm...
Câu thơ ta viết còn tươi rói
Chưa kịp vo nhàu áo tình nhân
Mà nghe lấn cấn như mắc tội
Ăn hớt của đời một lớp xuân...
Em cười giả lả cho qua chuyện
Sợ người vạn lý khổ thâm canh
Rùng mình, nước mắt em rưng tiếng
Chợt lòng chết điếng uất cao xanh...
Ta lỡ một đời mê tứ xứ
Lần này muối mặt hẹn tri âm
Mai về, vất mẹ giày hồ tử
Ôm chặt người xưa, nghịch... tầm ngầm.
(HÙNG NGUYỄN)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
TÌNH VẪN THẬT GẦN
Trả lờiXóaSà xuống vòm khuya trăng bỗng gần
Xõa hình ôm chặt bóng tình nhân
Vùi môi lấp lánh trong ngực biển
Sóng cuốn trăng vào đêm gối chăn
Xé vạt đời nhau dệt chiếu thơ
Trăng nằm khỏa phiến giữa tình mơ
Biển hôn say đắm lên vầng ngọc
Ân ái quyện nhàu vuông áo xưa
Nửa yêu nửa hận khóe trăng rưng
Nửa môi giận mím nửa nhoẻn mừng
Vòng ôm tiền kiếp còn như mới
Tiếng vọng ngàn xưa mãi lâng lâng
Biển cứ muôn trùng lê sóng mỏi
Lặng lẽ thủy chung trăng vẫn chờ
Gần xa trăng kéo triều lên xuống
Là mãi cần nhau dẫu vui buồn.