CỔ TÍCH MÙA ĐÔNG.
Hoa xưa lại nở cuối mùa
Gieo hương rắc phấn bỏ bùa bướm ong
Động đào trấn ếm rêu phong
Liêu trai chú niệm, mùa đông: hoa vàng...
Vườn xưa nụ khép lỡ làng
Chiều sương khói mộng lạc dòng lệ sa
Tiếng người khoan nhặt âm ba
Sao dìm nhau xuống trầm kha kiếp người?
Thơ xưa đốt gởi lên trời
Giữa đêm vàng mã tiễn đời tha phương
Chừ dưng cắn vỡ tà dương
Gãy đôi từng chữ,
Người thương phải người.
Hội xưa mãn cuộc khóc cười
Về thôi, em nhé! Ta rời nhân sinh
Hoa em cứ nở, cứ tình,
Cứ hồn nhiên héo,
Riêng mình ta thôi!
(HÙNG NGUYỄN - 4/12/2019)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét