Thứ Ba, 24 tháng 3, 2020

TA MÃI RU NHAU. (Thơ Hùng Nguyễn)

    TA MÃI RU NHAU.

Từng ngày ta ru nhau
Trên đôi môi mặn mòi
Biển qua miền sương khói
Sóng quên bờ nguyên khôi.

Từng chiều ta ru nhau
Bên hiên mưa vô tình
Loài vành khuyên khúc khích
Hót nỗi đời hư vinh.

Từng mùa ta ru nhau
Chân hoang du chập chùng
Lời hoa rơi lá rụng
Chào người về thủy chung.

Và một đời ru nhau
Cho trăm năm đá vàng
Trên bờ vai kiêu bạc
Người thương người...
Dã man.

           (HÙNG NGUYỄN)






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét