Chủ Nhật, 18 tháng 10, 2020

6 bài thơ tháng 8 và 9 năm 2020 (Hùng Nguyễn)

         NỬA ĐÊM TRĂN TRỞ.


Hồi chuông giờ Tý nghe rấm rứt
Có lẽ Như Lai đã bỏ chùa?
Công phu một kiếp vừa tỉnh thức
Dụi mắt qua rồi cuộc thắng thua.


Rữa ly giờ Tý say chuếnh choáng
Có lẽ Lưu Linh đã về trời?
Em mũm mĩm chi mùa khí đoản
Dòng sông hóa rượu, bóng trăng bơi.


Ngả lòng giờ Tý quên thành bại
Có lẽ Sơn Đông đã vắng người?
Quạ kêu quang quác đau Từ Hải
Ta về cố thổ, máu thôi tươi.


Ôm người giờ Tý Hồng Lâu Mộng
Có lẽ Tào gia đã hết hồn?
Trăm năm thân thế người lương đống
Còn mỗi miên du để sinh tồn.

            ĐÔI BỜ BIỂN NHỚ.


Sóng đua nhau xé, thương biển rách
Để bọt te tua vá víu bờ
Em bỗng Dã tràng xây thành quách
Đã trắng tay chưa, mãi khóc hờ?


Ta đi ngang biển, không ghé biển
Mặc gió trùng dương thổi tanh nồng
Áo em qua hết mùa ly biệt
Hương cá mùi tôm, nhớ, thắt lòng. 


Trăm năm đặt cược Pacific
Nghiêng cánh buồm xưa đã mỏi mòn
Thuyền rông lượn gió Atlantic
Ta biết về đâu, bến sắt son?

         THIỀN DU GIỮA CHỢ.

Ngồi giữa chợ mà tu
Con mụ bán cá cũng thành bồ tát
Tì kheo, sa di chứng quả hạnh quét rác
Là bữa A la hán từ bi quản lý thị trường. 


Khi lòng đã lạnh tanh thù hận
Ra ngồi giữa chợ mà tu
Đâu đâu cũng thấy uyên nguyên nhẹ bẩng
Gánh hàng bông ngũ sắc rùng mình hóa vạn đóa vô ưu. 


Ngồi giữa chợ mà tu
Bày thơ ra phơi, thơ tánh linh hóa kệ
Em đi qua, tín nữ chợt luân hồi
Kinh thư ai bảo ta lạc đệ
Vội vã giộng chuông làm gì để cỏ lá tháo mồ hôi. 


Khi qua giáp một vòng vinh nhục
Ra ngồi giữa chợ mà tu
Xót Đường Tăng dặm trường lên Tây Trúc
Sao không ngồi cùng ta hóa Phật giữa thiền du?

         GÁI BỎ ĐI RỒI.

Em đi bỏ lại cơn mưa
Nặng lòng thả giọt lưa thưa ướt chiều
Tôi chìa tay hứng buồn thiu
Từng khe ngón hở biết nhiêu cho đầy. 


Em đi quên món tóc gầy
Ngổn ngang trên gối vụn mây tôi nằm
Sợi dài trói một trăm năm
Xuân thì mấy cạn, tuổi đàn hồi chưa? 


Em đi xách gói rơi người
Tôi ngơ ngác đứng chờ trời vẫy tay
Thế mà mây thấp cứ bay
Bóng em biền biệt, còn may mắn gì?

         MỘT MÌNH VỚ VẨN.

Một mình, uống tạm ly rượu cúng
Chưa cạn tuần nhang đã nhạt phèo
Người trong di ảnh cười lạnh lẽo
Thương mấy thì thương cũng ngàn  trùng. 


Một mình, ăn tạm tô bún mắm
Trái ớt òa cay nhớ miệng người
Mùa đông xưa ấy môi đỏ thắm
Ta cắn vào nhau, hương mắm ơi! 


Một mình, ngủ tạm lưng bờ gió
Mộng chồng lên mộng áo hoa bay
Da em trắng bóc như lòng giấy
Ta dám nhuộm đâu vết hẹn hò. 


Một mình, nhớ tạm người cố lý
Tóc ấy nghe thơm tận cuối trời
Con gái nhà ai cười thủ thỉ
Đừng nói trăm năm chi, lả lơi!

        RỒI NHƯ GIỌT NẮNG CUỐI.


Rồi như giọt nắng cuối mùa
Thương hương tiếc ngọc về khua khoắng vườn
Dọi lên rêu cũ xanh tường
Hình như đâu đó vô thường nhớ quên?

 
Rồi như giọt nắng cuối ngày
Rưng rưng trăn trối màu vay trả mòn
Nợ nần chi cõi vuông tròn
Biết mai trời đất có còn ngó nhau? 


Rồi như giọt nắng cuối chiều
Ngập ngừng đánh vỡ bóng hiu hắt tàn
Tiễn chim về phía yên hàn
Nghe trong ly khúc nhịp vàng son reo? 


Rồi như giọt nắng cuối đời
Em gieo oan khuất xuống trời xuân thu
Hoàng hôn chi để rối mù
Sương chìm nặng trĩu lối phù hoa ta? 


Rồi như giọt nắng cuối cùng
Ta treo ta giữa điệp trùng nhục vinh
Phút lâm chung bỗng giật mình
Bóng đêm đổ xuống chôn hình hài nhau?

                      (HÙNG NGUYỄN)

-----------------------














Tits 2 núm v.
Breast V
Bubssy V gợi cảm
Pussy l
(vagina)
My cunt n.l.
Go to pee tè
Go to poop ị
Anus lđ
Buttocks mông
My dic c
Dic c
My cum nc
Penis c
Rod hon d.
1-At home and at school.
2- The World We Live In.
3-The Way We Lived.
4-Our Changing World.
5-Life In English-Speaking Countries.
6-Literature In English.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét