RÙ RÌ NỬA ĐÊM.
Khuya rồi, bậu đã ngủ chưa?
Hay còn ngồi đó canh mưa đầu mùa
Đầu mùa có gã a dua
Thừa cơ bậu sợ theo hùa thả tim.
Khuya rồi, bậu ngủ đi nghe
Kệ cha con dế sau hè ríu ran
Tô Hoài bắt dế đi hoang
Thân qua vận nước phải giang hồ đời.
Khuya rồi, bậu cứ nín thinh
Mặc qua thủ thỉ tiếng tình tiếng tang
Buồn lòng qua muốn sổ sàng
Thử coi bậu có đầu hàng qua không?
Khuya rồi, bậu kẹt chiêm bao
Qua còn lương thiện cớ sao bậu cười?
Cũng đành mớ ngủ lả lơi
Nước miếng bậu chảy ướt đời qua thôi.
Khuya rồi, bậu ngáy quá tay
Qua đem chút mộng liêu trai gởi về
Như con bướm lượn hoa kề
Qua len lén đậu xuống lề môi ngoan.
Khuya rồi, bậu có dậy không?
Mưa ngoài song cửa, mưa trong tay người
Qua về chia nốt khoảnh trời
Có mây trong nắng che đời bậu yêu.
(HÙNG NGUYỄN)
*Viết ở Dorchester trưa 15/9/2022.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét