BÃO QUA RỒI, EM Ạ!
Ta ngồi nín thở đêm thị trấn
Phố xa phố lạ buồn viễn phương
Mà nghe lặng ngắt đêm thị xã
Cơn bão qua rồi tan mất hương.
Em ngủ kê đầu lên tâm bão
Ta sợ gió cuồng cuốn ta đi
Tóc chưa đủ dài sao níu áo?
Bão thổi tan rồi...
hương từ ly.
Ờ...
thì bão lặn,
mưa áp thấp
Trôi xuống lòng nhau một nụ buồn
Tình chưa đủ nặng, mùi chưa đậm
Liệu còn giữ nổi tình nhau không?
(HÙNG NGUYỄN)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét