NHẮN VỚI NGƯỜI QUÊ.
Bậu buồn chi dữ, bậu ơi!
Để cặp mắt ướt một đời qua mê
Thương bậu ngồi bến sông quê
Trăm năm vai mỏi gánh thề gia tiên.
Bậu cười chi thảm, vô duyên!
Đôi môi xệch xạc bắt phiền nhiễu qua
Mùa này ngồi trốn phong ba
Tiếng người bổn xứ sao mà thiết thao.
Bậu dòm chi kỹ lòng nhau
Cái duyên tri ngộ biết sao mà lần
Lắc đầu, mặt bậu giả trân
Bỏ qua chưng hửng tưởng gần hóa xa.
Bậu lo chi dữ, bậu à!
Thu đông sẽ khắp, lại ra giêng rồi
Nhìn nhau xuân trổ trên môi
Bậu long lanh mắt, qua hồi hộp...
Ôm.
(HÙNG NGUYỄN)
*Tháng 10/2022
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét