NGẪU HỨNG BÊN ĐƯỜNG HOA SỮA.
Vấp phải mùi hương hoa sữa
Chợt ta té sấp vào chiều
Ngực xưa thơm mùa hương liệu
Phế tích một đời say sưa.
Va phải màu hoa trắng đục
Chợt lòng bật ngửa đêm hoang
Ngực xưa biển chìm sóng bạc
Ta chừ một phận lưu dung.
Yêu phải người ngoài duyên phận
Chợt tình chết đứng thiên thu
Ngực xưa oán bàn tay cũ
Vết buồn trổ sẹo thanh tân.
(HÙNG NGUYỄN)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét