Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2013

Thơ Hùng Nguyễn - (Trang 14)





(Bài gởi dự thi "THƠ HAIKU VIỆT NAM" NĂM 3011)

     NHÂN QUẢ.

Bia uống tính thùng
Thận cực tốt
Rào gỗ nhà em mục cả rồi
Anh cưới em.

    TÌNH XA.
Tình quá mạng
Nửa hành tinh
Con nít hôn nước miếng ướt màn hình
Yêu qua mạng.

      CẦU SIÊU.
Sư sãi giả đui tụng kinh
Bà goá chổng mông lạy
Người chết nhổm dậy :
  -Kệ tui.

     NĂM 1945.
Thằng bé chổng khu
Màng nhện đóng dít đít
Lâu ngày không ỉa nổi
Nhân Dân Đói.
  
____________________________

           
     Tôi, Em và Cơn Bão.

      Mai rồi bão táp cũng qua
      Mai rồi em viết tình ca tạ đời
      Mai rồi bão cũng nhoẻn cười
      Mai rồi em hát : Lòng người bao dung...

Bão rơi trên chóp giáo đường
Tội thân sẻ dại biết  phương nào về ?
Cười lên, gió lốc hả hê
Mừng mai xác lá tứ bề hoang mang...

Bão rơi trên cánh Boing
Con chim viễn xứ lặng nghìn trùng xa
Cười lên một tiếng quê nhà
Như hồi vọng cổ nhắn qua đờn bầu...

Bão rơi trên lối phố xa
Thương anh lặn lội bôn ba cuộc người
Vòng tay thắp lửa mặt trời
Anh nằm cười bão - Bão cười trêu anh...

Bão rơi trên nhập nhoạng chiều
Thương chăn thương gối hắt hiu - trống người
Cười lên, hồn xác rã rời
E mai bão nguội biết mời mọc ai...

Bão rơi trên trắng ngực em
Thương con tim dại hằng đêm khóc vùi
Bao giờ vét được niềm vui
Anh lang thang để... ngậm ngùi - em đau...

Bão rơi trên phím gõ tình
Thương em rũ rượi màn hình rưng rưng
Giọt thương giọt dỗi cầm chừng
Cười lên, mắt lạc... Anh đừng rời em !

                          (Viết cho ngày 31-8-2011)

____________________________________ 

         
         Xin một ngày bình yên.

...........
Bình yên, bình yên thôi
Tình ơi ! Đừng réo gọi
Một trái tim mông muội
Một khi đứng im rồi...

Bình yên, bình yên thôi
Đời ơi ! Đừng nhắn gởi
Một chút tôi rất tội
Một khi đã quên đời...

Xin một ngày bình yên
Đêm mặt trời ngái ngủ
Con mèo già ấp ủ
Từng ngày vào muôn niên...

Xin một ngày bình yên
Mình về chân phố biển
Căn nhà xưa tắt điện
Lòng mình về chốn riêng...

Xin một ngày bình yên
Nhè nhẹ mưa đủ ướt
Con đường mòn mà mượt
Mình từng bước ngoan hiền...

Xin một ngày bình yên
Xe về con dốc phố
Một người xuôi bến đổ
Bỏ quên gói muộn phiền...

Xin một ngày bình yên
Lòng mềm như bóng bụi
Trắng nỗi đau hờn tủi
Tình bồng bềnh vô biên...

Xin một ngày bình yên
Còn gì mà hao hớt
Nghiêng mình nghe sóng giỡn
Trời quẵng giọt Bình Yên...

 __________________________


      Đằng sau nụ hôn.


Nụ hôn ăn vụng kín bưng
Tội trang Blog... canh chừng - Bó tay
Email không rượu cũng say
Hôn... Hôn... chật đất - Ngất ngây - Hết hồn
Chút cha chút chít cellphone
Ngàn trùng đỏ mặt nụ hôn nồng nàn
Comment chấm chấm (...) một hàng
Nụ hôn mã hóa ăn gian cuộc đời...


Sáng qua cơm nguội cá kho
Nụ hôn biển khát anh no cả ngày
Hôm nay em lỡ ăn chay
Nụ hôn rau cỏ mọc đầy ngực anh
Nửa đêm hôn phản ứng nhanh
Chiêm bao khúc khích mơ lành, nhé em !
Hôn ngắn chỉ đủ đỡ thèm
Hôn dài... trả bữa cơn ghen chìm thuyền
Hôn cao thương mắt nhắm nghiền
Hôn thấp bắt mạch nhịp tim phải bùa
Nụ hôn trái gió trở mùa
Một ngày công sở em... chua quá chừng
Lẽ nào ngon trớn lại dừng
Ao nhà đục... Kệ... Em đừng xô ra.
  
_________________________________


 (Bài thơ ngắn nhất của Hùng Nguyễn)


        Chợt bên kia bờ Định Mệnh.

    A !

__________________________________

                      (HÙNG NGUYỄN)
                   

 






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét