Thứ Năm, 6 tháng 8, 2020

ĐỂ LÒNG HỨNG GIÓ.(Thơ Hùng Nguyễn)


           ĐỂ LÒNG HỨNG GIÓ.

Băng mình xé gió, lòng thiếu gió
Đâu món tóc người? Đã cuối sông
Dường như cửa biển chiều nay động
Mà dội đời nhau, sóng reo hò.

Ta từng no nhau, diều no gió
Sợi nhợ chia trời, xẻ mây xanh
Buông tay một chuyến là hiu quạnh
Xưa rồi, lẻ bóng mấy buồn so.

Chiều nay đứng gió, ta đứng ngó
Tóc rối lặng thinh trên vai hờ
Đâu lời ly biệt? Từng ngạt thở
Có trở về không, mải miết đò?

                 (HÙNG NGUYỄN)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét