Thứ Năm, 6 tháng 8, 2020

MỞ CỬA, NGHE MƯA THƠM. (Thơ Hùng Nguyễn)

         MỞ CỬA, NGHE MƯA THƠM.

Mở cửa,
Nghe mùi thơm mưa xộc vào
Chợt hiểu mưa đã đi đâu về đâu mỗi sáng.
Dường như mùa hạ vừa treo trên cánh vạc
Để hương mưa thoáng nồng nàn mùi tóc nắng em qua.

Mở cửa,
Nghe mùi thơm mưa len vào
Chợt hiểu ra mưa đã giọt nhặt giọt khoan mỗi tối
Dường như mùa thu vừa đổ đốn trên nhành họa mi vô tội
Để hương mưa thoáng mặn mòi da thịt ướt em phơi.

Mở cửa,
Nghe mùi thơm mưa tan vào
Chợt hiểu ra mưa đã mất gì được gì mỗi phút
Dường như mùa đời vừa lật trên mình loài anteater côi cút
Để hương mưa thoáng ngạt ngào môi mắt gió em sang.

                 (HÙNG NGUYỄN)

  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét