Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2013

GỌI ĐÙA NHAU... - (Thơ Hùng Nguyễn)


      Gọi đùa nhau...

Cứ gọi đùa nhau là hảo hán
Mấy đứa Kinh Kha trót sang Tần
Dịch Thủy hạ nguồn sông trở mặt
Lạnh lẽo tê hồn bến phong vân
Một đi không về, ơ... mây trắng
Bên tàu ngựa cũ  đã chồn chân
Ngó nhau buồn quá, vung đấm ngực
Nước mắt vãi đầy - sông chứa chan...

Cứ gọi đùa nhau là chiến hữu
Những thằng đổ máu rất
Nhuộm đỏ phù  sa về châu thổ
Như... tiền chơi gái lúc phong lưu
Lên rừng đốt lửa say dạ hội
Gặp giặc dễ thương, đứng... cười trừ
Đứa nào nằm xuống không nhắm mắt
Là biết chưa từng (xxx) người yêu...

Cứ gọi đùa nhau là đồng phạm
Cả bầy duyên nợ với trại giam
Nửa đời gãi ghẻ thành chuyên nghiệp
Đói lạnh bào dần mỏng lương tâm
Chí lớn đêm nằm bên chí... rận
Gác cẳng lên nhau mộng thì thầm
Thằng nào ra sớm là chết sớm
Hà cớ gì lo năm mười năm...?

Cứ gọi đùa nhau là nhà thơ
Một lũ nai lưng học i tờ
Hễ buồn là rủ nhau nghịch chữ
Câu trắc câu bằng đọc ngẩn ngơ
Mới thấy lòng nhau như giấy thấm
Chặm phải nét sầu lướt thướt dơ
Biết đâu may mắn vào mắt gái
Đa tình... thi giỡn đậu ngon ơ...

Cứ gọi đùa nhau là đồng hương
Cả đám sa cơ, ra đứng đường
Ngó qua ngó lại, cười, an ủi
Con mắt mọng đầy lệ tha phương
Từ trong đâu đó - miền bội phản
Nhớ xóm, nhớ làng, nhớ người thương
Chiều trên đất Mỹ... sương bàng bạc
Thèm chết mất thôi... Nắng Mán Mường...

                           (HÙNG NGUYỄN) 



 




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét