Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2013

Thơ Hùng Nguyễn - (Trang 22)




  eM cƯờI tỪnG nỤ rẤt... XuÂn.
  
Em cười từng nụ giòn tan
Nghiêng bầu nắng mới rót tràn đầy Xuân
Chim chiều bóng gió xa gần
Hót câu mai mỉa Đến ngần ấy sao.

Em cười từng nụ hiền ngoan
Cái trong trắng gái hãy còn trên môi
Cái Xuân bẽn lẽn váy ngồi
Chùm hoa dã ngoại vụt trôi theo chiều.

Em cười từng nụ kiêu sa
Thuyền nan bến lở kết hoa lên bờ
Ngựa hồng khớp giữa mùa thơ
Vụng về yếm nhạc lý lơ đưa về.

Em cười từng nụ hô duyên
Lòng như gánh cải chợ phiên mở hàng
Giêng hai ngồng lấm tấm vàng
Chàng quên mọi rợ dịu dàng hôn em.

     ...
     Ta cười... lúng búng khẽ khàng
     Hồn rơi đắm giữa đôi hàng răng em
     Ví dù... tình thoảng lấm lem
     Em cười từng
     nụ, e hèm... Xuân nhau!
  
______________________________
  


   bẾn Bờ Êm à cHiỀu Nay.

Bến có bình yên không cho thuyền về nằm thở dốc
Hay sóng cứ bọt bèo lăng nhục cả trùng dương?
Bể dâu ơi! Sao bạc bẻo khắp ngàn phương
Buồm xưa đỏ...
Chừ, hắt hiu hoàng hôn mà huyết dụ
Ta mỏn đời qua chập chùng mùa giông lam lủ
Hỏi đất hỏi trời có vá nỗi tả tơi?
Ta đã mệt mỏi lắm rồi, người ta yêu ơi!
Nhắm cặp mắt lại chỉ đâu đó một bãi cát dài loa lóa trắng...

Ta chỉ xin em duy nhất từng buổi chiều dày tham vọng
Thuyền thở phào neo cắm bến đoan trang
Gió... cứ mặc tha hồ gió
Làm ơn đừng dậy sóng
Đừng để váng hoàng hôn sông khắc khoãi khôn cùng
Mùa trễ nãi
Mùa âm trầm sông hát
Ta nằm bên người ôm điệu lý mộng phù sa em...
  
_____________________________________
  
 
    tỰ tÌnH dƯớI tRăNg.

&...
Anh giục trăng về với em thôi
Lăm le mùng Một dáng nghiêng rồi
Phương Nam đỏ mắt chờ viễn Bắc
Đâu bóng hạc vàng chở trăng xuôi ?

&...
Trăng chốn giang hồ ưa nằm ngữa
Biết Rằm cố quận sáng hay chưa ?
Nghe tiếng chân người khua dè dặt
Sợ lấm trần gian nỗi lọc lừa.

&...
Em đuổi trăng về với anh đi
Đời anh đâu thể thiếu nô tỳ
Câu thơ khát sữa đêm vong nguyệt
Từ thuở hoa đèn thắp vu quy.

&...
Trăng lỡ một đời đi tứ chiếng
Còn đâu quê quán để đoàn viên
Từng đêm Mười Sáu không đi khách
Vằng vặc cho Người chút sắc duyên.

&...
  
_______________________________ 
          
    nỤ hÔn ChO bỆnH nHâN.

Mấy ngày em bệnh không được tắm
Anh nhìn... da thịt, nguội tà tâm
Hôn em, lòng chợt như Cha Xứ
Hương sắc thâm nghiêm chỉ tiếc thầm...

Mấy ngày em bệnh... đầu không gội
Tóc huyền sợi sợi rít, hơi hôi
Hôn em... chua mặn như xí muội
Nhẹ nhàng hít thở lệch đường ngôi...

Mấy ngày em bệnh... cười không nỗi
Răng cỏ im lìm trốn sau môi
Hôn em, thoang thoãng mùi... dưa mắm
Ngớ ngẩn thèm cơm cháy đít nồi...

Mấy ngày em bệnh, hôn rất... nhẹ
Chổ Ấy tiêm đau, phải e dè
Xuýt xoa đâu phải là hưởng ứng
Thương nhớ bây giờ dễ... áp xe...

Mấy ngày em bệnh, anh cũng bệnh
Vượt mùa bão tuyết rất lênh đênh
Ừ thì... Hôn nhé! Rồi uống thuốc
Còn nợ bao nhiêu mai mốt đền...
  
_____________________________
  

                    Về...

Những ngày thương tích tả tơi
Ta về phủ phục bên lời em ru
Đời ta lang chạ phàm phu
Tay em nà nuột mộng du ới à...

Những ngày mỏi gối chồn chân
Ta về quỳ mọp ngực trần chiều em
Đời ta lắc cắc hom hem
Trắng em phồn thịnh dỗ mềm vó hoang...

Những ngày rượu nhạt say nhòa
Ta về nhếch nhác áo hoa em nằm
Đời ta bải hoải trăm năm
Lụa em mềm mại giam cầm thênh thang...

Những ngày hết biết đi đâu
Ta về ấm ức ngả đầu, em... ôm
Đời ta bạt mạng du côn
Lòng em cứ rộng sớm hôm chứa người...
  
___________________________________
  
      Biển Đông - Biển Tây.

Thuyền neo cứ nhớ trùng khơi
Biển Tây cứ nhớ một người biển Đông
Giờ này em chắc ... bên chồng
Đâu hay sóng xé toạc lòng miền xa...
  
_________________________________

 
    Valentine, mời em lên giường...

Valentine...
Ta mời em lên giường... Uống rượu
Rượu ba năm thủ thỉ chuyện trăm năm
Em xõa tóc - nụ hồng nhung vừa đỏ thắm
Ta cúi đầu mê đắm sắc hồi xuân
Hương vẫn cũ - lá mục cuối rừng
Chợt rùng mình: sỏi đá mấy đời hoan lạc...

Valentine...
Martini... Rượu uống thiếu ly
Đành thế, khéo từng séc kẻo dốc tràn lổ rún
Ba trăm rún rượu đã chắc gì chạm tới miền say
Môi sẽ run, rượu sẽ vỡ bờ trôi xuống suối
Cỏ mùa Xuân tưới tắm giọt nồng nàn
Em khẽ khàng, sợ chao nghiêng xoáy rún
Ta say mềm e vướng đứt sợi tơ duyên...

Valentine...
Đè đầu người yêu tìm tóc bạc
Nhổ sợi trắng nhàu nỗi nhớ uốn cong queo
Cay cay con mắt - xót nhau - lòng xơ xác
Lệ nến chảy dồn khắc khoải đỏ đêm Xuân
Ta long đong để đời em lận đận
Rượu nhân tình mỗi ta uống tới hai đứa say...

Valentine...
Quỳ bên đùi em trắng lóa
Câu thơ tình thư pháp viết lên da
Phải tội, ta râu ria lởm chởm
Em nhột... em cười... co quắp tứ thơ ta
Nén quạu, ôm người yêu chặt cứng
Nhẹ nhàng như mưa bụi
Chút rượu cuối cùng trút về ướt tận vùng sâu vùng xa...

Em!
Đêm Valentine...
Mời lên giường cùng ta, nhé!
Mượn rún người yêu đong rượu
Uống chưa sạch một đêm mà ngà ngật tới mấy đời...


                                                          (HÙNG NGUYỄN)


 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét