Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2013
Hùng Nguyễn và Lục Bát Tứ Tuyệt Bình Dân (4)
HÀ NỘI XUÂN... XƯA.
Theo Lê Chiêu Thống về Nam
Bầy Tôn Sĩ Nghị quá lầm dân ta
Kiêu binh "cưỡi ngựa xem hoa"
Đâu hay mỗi nụ giấu ba nhụy thù.
______________________________
HÀ NỘI XUÂN... NAY.
Lôi đầu chính phủ lên gò
Khóc Sầm Nghi Đống diễn trò Đống Đa
Mời dân xuống bến Nhị Hà
Cười Tôn Tổng đốc bôn ba về Tàu.
__________________________________
MÁU DÂM.
Dâm dê đệ nhất... hươu già
Thứ hai thầy giáo, thứ ba thầy chùa
Ta dâm đâu kém gì vua
Cũng đành hậm hực chịu thua quý thầy.
__________________________________
HẬU CHIẾN 1.
Thứ binh nhì lính thời bình
Đếch hao giọt máu cũng thành sĩ quan
Sống lâu lên ghế lão làng
Chết: bia liệt sỹ xơ gan vì... đời.
____________________________________
HẬU CHIẾN 2.
Hôm qua chọt nạng về làng
Mẹ già vênh mặt bãng vàng lưu danh
Mả cha cái tiếng nổ Oành
Đào đường phá đá phải thành Thương binh.
______________________________________
FOOD - STAMP.
Nghẹn ngào nâng phiếu Food - Stamp
Lòng nhân đế quốc như hèm nuôi heo
Gằm đầu như hưởng án treo
Người quê mấy hiểu phận bèo trôi sông.
__________________________________
ĐỐ VUI CÓ THƯỞNG.
Con gì ăn chực lòng nhân
Cái óc thì rỗng, cái tâm thì mòn
Nổ hơn pháo tết... đùng... đoàng...
Đáp đúng có thưởng (trừ con... Việt kiều)
____________________________________
TRĂNG KỶ NỮ.
Trăng nguyền làm đĩ cho thơ
Phải mùa thơ dỡm trăng đơ sợi tình
Đêm qua trăng cứng cả mình
Thơ Hùng... náo nhiệt, dùng dình trăng... tan.
______________________________________
TRĂNG TRÊN NÚI.
Trăng lên đầu núi công khanh
Trăng treo cổ chết trên nhành kỳ nam
Dặt dìu gió nổi tà tâm
Xông hương tử khí khiêu dâm quạ vàng.
___________________________________
TRĂNG DƯỚI BIỂN.
Trăng lặn đáy biển mò kim
Sóng cười, bảy nổi ba chìm... vớt lên
Thuyền Thơ tứ chiếng dập dềnh
Tưởng đâu trăng chết bắt đền hải đăng.
_________________________________
TRĂNG HOA KỲ.
Tiền Mỹ sạch hơn tiền mình
Bỡi hình tổng thống trên mình đô la
Trăng Mỹ dơ hơn trăng nhà
Bỡi Cuội... trúng số, Hằng Nga... đứng đường.
________________________________________
TRĂNG TRONG THƠ.
Á ngờ ăng... trờ ăng trăng
Bỗng ma thuật chữ biến Hằng ra tiên
Vàng bay ngộ cõi minh thiền
Qua ngàn cổ tích vẫn... tiền mãn kinh.
__________________________________
HƯƠNG TRĂNG.
Để trăng vào chổ kiến ruồi
Mới nghe thấm thía cái mùi trăng thơm
Để trăng vào chốn áo cơm
Mới nghe trăng lợm như đờm ho lao.
____________________________________
TRĂNG BÊN SÔNG.
Trăng xưa chửa dám ở truồng
Thương con nước nổi trăng buông đời mình
Bến sông vằng vặc miếu đình
Sóng không ra sóng uốn hình trăng cong.
_____________________________________
ẢO THUẬT TRĂNG.
Múa tay ngả mũ chào mừng
Hái trong khí quyển một vừng trăng tươi
Qua rằm trăng lại tân thời
Phao câu trắng nhẩy, nụ cười trơn tru.
____________________________________
TRĂNG GIÀ.
Xin đừng chế giễu "trăng già"
Trăng ngon đâu kém đàn bà làm thơ
Sáng từ cái thuở mái tơ
Cuối mùa e ấp nằm chờ gió đưa.
________________________________
EVA NGOAN.
Từ em vơ đại lá nho
Đậy cho kín mít cửa kho Sự Đời
Là khi nghe Đức Chúa Trời
dạy đem Của Nợ báo đời Adam.
_____________________________
KẼ TRẮNG NGƯỜI ĐEN.
Ngực sao trắng quá vậy trời
Tới Đức Di Lặc cũng cười làm quen
Ta hèn xí phải nùi đen
Khổ đêm nguyệt tận chong đèn... chải suông.
______________________________________
KHÔNG EM...
Em đi tính toán hơn thua
Lòng tôi vắng vẻ như chùa mất chuông
Không chuông chỉ mỗi chùa buồn
Không em là cả đoàn tuồng bỏ vai.
_________________________________
THUYỀN TẢI NƯỚC.
Thuyền em tải nước về xuôi
Va nhằm mũi cọc ngậm ngùi nước tuôn
Thẹn thùng róc rách buồn buồn
Ướt ngàn lau lách ướt luôn... bạn tình.
__________________________________
GIÀ CHƯA?
Còn bao lăm nữa cùng đời?
Mà gan đã bé mà người đã hao
Em thương mới nhỉnh động đào
Chân tay đã rủn như vào... trại giam.
_______________________________
THƠ HUNGNGUYEN.
Đầu thừa đít thẹo cũng xong
Thơ anh trinh trắng như... tròng mắt em
Câu nào "biết chuyện" để xem
Câu nào cương ẩu, búng... mềm xèo ngay.
__________________________________
TRĂNG QUỲNH DAO.
Rượu Quỳnh vơi nửa chén Dao
Bóng trăng say khướt đổ vào quần em
Giọt hồng như lệ dỗi đêm
Lóng la lóng lánh nhuộm mềm môi anh.
__________________________________
TRĂNG MÒN.
Trăng nghèo đi ghế hạng ba
Gió xô cọt kẹt thổi qua đêm người
Lắc lư da cạn thịt vơi
Ăn mòn bán nguyệt, em cười... bó tay.
_________________________________
TRĂNG BIỂN.
Tình chiều trễ bến phu thê
Con thuyền hoa chúc lạc về chiêm bao
Buồm trăng đỏ ngấn lụa đào
Vỗ tay ba tiếng kính chào trăm năm.
_________________________________
TRĂNG TREO.
Chơi sang sắm hẳn cổ trăng
Treo lên quan ải cho bằng người ta
Chực hòng mỗi bước em qua
Núng na núng nính mông và trăng... cương.
____________________________________
TRĂNG RẰM.
Kiếm em... sợ chồng em ghen
Chờ cho tối lửa tắt đèn về thăm
Mưa điêu đã ướt chỗ nằm
Vầng trăng lại ác đêm rằm sáng trưng.
____________________________________
TRĂNG TƯƠI.
Tưởng trăng du đãng du côn
Em co ro nép giấu hồn vào mưa
Chợt trăng vằng vặc canh thừa
Em rời miền ướt gùi xưa theo về.
____________________________
TRĂNG LỠ.
Trăng về quán cũ tìm thơ
Thấy trên vách gió dán tờ dâm thi
Rằng em chưa hết nguyệt kỳ
Khuyết dăm ba bữa tròn thì quanh năm.
__________________________________
TRĂNG THỀ.
Thế rồi lẫm chẫm yêu nhau
Bùa mê thuốc lú hơi đâu chuộc về
Mắt môi bày biện ê hề
Mời trăng ngửa bóng giải thề Sâm thương.
_____________________________________
TRĂNG XA.
Bếp mùa ngâm Tuyết Nguyệt Phong
Ai hay trăng buốt đêm đông xứ người
Long Quân cuối đất bời bời
Nhớ bầu vú ấm cùng trời Âu Cơ.
________________________________
HƯƠNG TRẦN.
Là...la... dắt Phật đi chơi
Chiều chưa chạng vạng Phật cười, gải tai
Hương trần ngất ngưỡng nhụy lài
Thương cà sa vụng xạc xài mũi khâu.
___________________________________
CHIỀU BẢN XỨ.
Xin chiều đừng đổ xuống sông
Bóng xưa cổ tháp long đong cuộc Người
Vàng son... vàng mã rã rời
Mõi như bia mộ sợ đời ghét xô.
_________________________________
HÚ HỒN.
Ba hồn bảy vía lão D.
Mau về mà dọn cái m. Thúy Kiều
Nặng chi áo gấm hồng điều
Rủ rê lãng nữ qua nhiều vực đêm.
____________________________
HẾT KINH.
Kinh thầy đã tụng hết chưa?
Kinh em đã sạch như vừa qua sông
Boong... boong... dùi gỗ chuông đồng
Phải duyên sư vải tơ lòng thả khuya.
________________________________
LẠY QUÊ.
Lạy quê, áo gấm ê chề
Nghe đau ngực trái lời thề hóa rong
Thôi đành kiếp mọn cho xong
Lòng Nhân xứ Mỹ uốn cong lưng rồi.
_______________________________
KHÓC KIỀU.
Tiền Đường "sóng nổi mây chìm"
Lão Vương mặc váy, gã Kim đái ngồi
Đạm Tiên xúng xính đãi bôi
Xui Kiều bự phấn mắc mồi T.N. !?!?
__________________________________
EM TÔI.
Anh lạnh... thì em ôm anh
Anh buồn... em ráng dỗ dành cho nguôi
Anh thèm... em thả buông xuôi
Anh đi... em kẹp... anh chui lổ nào ?
_________________________________
LỒNG SON.
Chim khôn đứng hót trong lồng
Mặc mưa dày xéo cánh đồng u mê
Lồng son nan thít tứ bề
Tiếng chim hổn hển vọng về thiên thai.
__________________________________
SƯỞI ĐÔNG.
Đông xa, anh lạnh quá chừng
Ôm đi một chút... cháy rừng, phải không?
Lửa từ da thịt mênh mông
Co ro anh cuộn trong lòng hạ em.
___________________________________
BƯỚC KIỆU THẢO NGUYÊN.
Ngựa Ô em khớp được rồi
Dắt nhau bước kiệu qua đồi tri âm
Dây cương nhẹ ngón tay cầm
Xoa bờm áp má lặng thầm... thảo nguyên.
______________________________________
KHUNG CỬA CHẾT.
Về miền lập thể người yêu
Cơn mê trừu tượng dìm chiều vào đêm
Mướt đen phối sắc hồng mềm
Rách hai con mắt qua đền hợp hôn.
_________________________________
BÙA YÊU.
Bùa yêu cùng chuộc cùng chài
Say sưa nghiêng ngã bên đài tồn vong
Vua ban chung Hạc Đỉnh Hồng
Nhìn...
Cười...
Gật...
Uống...
Coi không ra gì.
____________________________
BUỒN...
Em buồn cặp vú buồn theo
Thiếu hơi dăm bữa mềm xèo... thấy thương
Cặp môi chung gánh tai ương
Chua chua như thể hết đường nhiều chanh.
___________________________________
ANH VỀ...
Anh về... dư mấy bài thơ
Chở đầy nỗi nhớ kín tờ... giấy lau
Câu đầu dắt díu câu sau
Lôi thôi lếch thếch đưa nhau đoạn trường.
___________________________________
EM VỀ...
Em về... thiếu bốn sợi lông
Giận anh, mãi gọi mà không chịu về
Khóc đêm khóc sáng dầm dề
Trăm lần chặm mắt đôi mi rụng nhiều.
__________________________________
ANH ĐI...
Anh đi... cười nhạt... vô tình
Em lột quần lót đặt lên gối nằm
Anh về... len lén hôn thầm
Em sau kẹt cửa lặng thầm... tủi thân.
________________________________
NGỦ ĐI, EM.
Vỗ về môi má, ngủ đi!
Trong nhau hơi ấm xuân thì an nhiên
Cười ngoan, mơ chắc cũng hiền
Khoan thai anh cúi xuống miền cỏ...
-Hôn.
(Hùng Nguyễn)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét