Thứ Hai, 1 tháng 6, 2020

LỤC BÁT SÁNG. (Hùng Nguyễn)


            LỤC BÁT SÁNG.

Sáng ra đầu ngõ hứng sương
Sương đâu chẳng thấy, tịnh hương đại hồng
Chợt thương tưởng gái mật đường
Muốn thơm lại sợ phố phường bướm ong.

Sáng ra vườn nhặt cỏ khô
Cỏ đâu không thấy, tịnh bồ công anh
Chợt thương trăng cũ lòng lành
Nhuộm hoa vàng đến quên mình hết duyên.

Sáng ra cuối dốc tìm người
Người đâu không thấy, tịnh lời chim di
Chợt thương đầy cõi phân kỳ
Nửa đời đau đáu Từ Quy theo mùa.
 

                      (HÙNG NGUYỄN)
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét