Thứ Hai, 2 tháng 9, 2013

Thơ Hùng Nguyễn - (Trang 10)




      Cánh cò Boston.

Mẹ tôi đành phải thân cò
Nửa đêm bến lạ lò dò kiếm ăn
Chưa no đã vội xỉa răng
Miếng ngon xứ Mỹ để dành... cho tôi.
  
_____________________________

      Mẹ với Cha.

Cha tôi chết đã nhiều năm
Mẹ tôi lén khóc đêm nằm nhớ... xưa
Một đời ổng bả nắng mưa
Tình luôn túng thiếu chỉ thừa... bầy con.
  
____________________________

  Khi con khóc, khi mẹ khóc...

Con nhỏ vào trường - Con ương bướng khóc
Mẹ dổ dành con: Mua chữ thánh hiền
Con lớn - vào đời - Quỷ ma ẩn hiện
Mẹ khóc tối ngày
Chảy mãi thành sông...
  
_________________________________

     Hương trầm.

Mẹ đốt trên rừng khói trầm bay
Thơm chiều mây hạc bóng xiêu gầy
Giục con viễn xứ mùa thu ấy
Địu nắng về ngàn... hong cỏ cây.
   
________________________________

   Trong trái tim lập thể.

Nỗi đau sét đánh : Chết cha
Niềm đau ri rỉ : Mẹ già tha hương
Giả đò ra dáng đứng đường
Ai hay góc khuất rặt phường trẻ thơ.
   
_____________________________

     CÔ NHI CA 3.

Trời ơi, huyết yến khạc rồi !
Ngực khô lệ đuối, mẹ tôi cạn đời.
Lạc thần còn sợ con chơi
rơi ra khỏi ổ vào khơi biển người
Mồ côi... mồ côi... con ơi !
Mẹ dâng huyết tế... nhờ trời nuôi con.
  
_______________________________

  NỖI BUỒN TÊN MỸ DA VÀNG

Một lũ Việt kiều ngồi bó gối
Đêm Mỹ  nỗi buồn trắng tinh khôi
Đâu rồi? ba chén Đơn Hùng Tín...
Gánh rượu Kinh Kha cũng khô rồi...
 Thở dài rưng giọt - Mùa viễn xứ
Khói thuốc lên trời hóa mây trôi
Chưa say đã khướt hồn bản địa
Ngữa mặt lên trời, nấc: Hỡi ơi !

Một bầy chiến mã - Chừ, mỏi vó
Tàu cỏ khô vàng - để chổng chơ
Nằm vùi ngơ ngẫn... mơ về xứ
Nửa hồn quan tái bỗng ngây ngô
Lửa tắt đêm mờ đài Bá Lạc
Tro tàn gió lạnh buốt Cô Tô
Linh xưa nhạc ngựa reo cổ tích
Vỡ giọt sương khuya... Tạch... Hư vô...

Những vóc hùm thiêng giờ nín thở
Thu nanh giấu vuốt buồn sa cơ
Đi qua mặt trận tàn chiến quốc
Lửa tắt rừng câm... buồn... như Thơ.

Những con đại bàng giờ xũ cánh
Nằm giữa lồng son nhớ trời xanh
Mùa Xuân bão lộng - Mùa rưng rức
Gãy gánh nằm nghe lá nhớ cành.

Những con chốt thí giờ sang sông
Hà sa ai ngấn sợi tơ đồng ?
Mà rời chiến địa niềm hoa rũ
Bên lề tướng sĩ, có đau không ?

Những con tình nhân cười như mếu
Người xa lạc lỏng nỗi rong rêu
Ừ thôi, anh ấy thi hài rữa
Đành cứ lau khô... Tội... Người yêu ...

Yêu Thương ơi ! Em đừng nuối nữa
Vực thẳm bên này... Lấm tấm mưa
Vĩa hè xứ lạ đầy hoa bướm
Ta nhặt hết chiều... mà say sưa
Một ly cố quốc - Một ly nhớ
Một giọt buồn gieo - một giọt thừa
Em có thương làm ơn... Im... Ngó...
"Con thú tật nguyền"... nếm... Hương xưa...

                                   (HÙNG NGUYỄN)
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét